Birdie filled the gourd with cold water. She gulped it down but it did dịch - Birdie filled the gourd with cold water. She gulped it down but it did Việt làm thế nào để nói

Birdie filled the gourd with cold w

Birdie filled the gourd with cold water. She gulped it down but it did not seem to quench her thirst. "Me thirsty too," said Bunny. "And me," said Dovey
As she held the gourd for them, she sighed. Everything seemed to be going wrong somehow. Perhaps it was because it was so terribly hot. September was always the worst month, for it came at the end of the long, hot summer. After the September blows and rains, they would be able to breathe again. But day after day of sultry heat brought no rain.
Pa sent the children out to the field right after breakfast. The first thing they found was that something had been eating the vegetables. Something had torn down the stalks of corn and had stripped them of their ears. Coons? Gophers! The collard and turnip greens had been eaten. Gophers! Rabbits! Pa was cross when he saw all the damage. Even when you fenced against your neighbors' critters, there were plenty of wild ones to pester you, thought Birdie to herself.
Pa set the children to work in the strawberry field.
The strawberry plants which had lived through the summer heat had covered the ridges with runners. Pa said September was good setting weather. The runners had to be clipped off and reset in the rows where the cowpeas and some of the corn had been taken out.
The old plants were left in place to grow strong for bearing fruit. They had to be weeded. Buzz had heed them and left the weeding for the children. The grass and weeds around the plants had to be picked out by small fingers.
"You gotta goose-pick 'em," said Pa, "like geese eating grass --pull out every little ole grass blade you see." Dovey, who was only six, soon got tired and kept begging for another drink.
"Ma said not to drink too much," cautioned Birdie. "It'll make you sick."
The heat was oppressive. It beat down upon the open field in waves. The sky was dark and lowering.
"Fixin' to rain soon," said Dovey. Her big eyes looked dark in her puny face. She had never been very strong. "I mean!" replied Birdie. "Wont it feel good!"
"I'm fixin' to stay right out in the storm and get soaked to the skin," said Dan.
They begged for drinks again. So Birdie took them over to the well. It was simply a pipe coming up out of the ground, with a cap on the top. She lifted the cap and filled the gourd from the flowing stream.
"Hit's cold," said Dovey, smacking her thin lips.
"That's because there's a big underground lake right under us," said Dan. "I heard about a barn that fell right down in a big hole and was never seen again. it was a sinkhole leading to the lake. If you dig a well big enough, the water will spill right up, high as the sky!"
Dovey opened her eyes wide.
"He means an artesian well," said Birdie. "Pa says we're lucky to have six flowin' wells on the place. All he had to do was drive pipes down in the sand, and the water came up of it- self. "
"The Slaters got a sinkhole," said Dan, "but it goes dry in hot weather. So they got to tote their water a fur piece." The children went back to their weeding.
"Pa opened up all six of his wells and let the water run in the strawberry rows to water 'em," said Birdie. "That's why the berry plants never dried up."
"Wisht they had," said Dan. "Then we wouldn't have to weed 'em."
"But jest think, next summer we'll have all the strawberry jam we can eat," promised Birdie. The thought was a cheering one, but neither Dovey nor Dan responded.
"It's too hot out here," wailed Dovey.
"Up north, they got snow," said Birdie. "They make snowballs out of it and throw them." "Wisht I might could see snow," said Dovey. "I'd eat some.
"Dixie might could come and help us," suggested Dan. "Ma needs her in the house," said Birdie.
"My tooth's achin' again," said Dan. He began to cry. "'Count of that cold water you drank," said Birdie.
She left the two to their weeding and went to resetting the runners. She brought a pail of water to wafer them, and when she looked around, Dan was gone.
"He went that-a-way," said Dovey, "off in the scrub."
The scrub, that big wild stretch of dry and sandy land, where scrub oaks, scrub pines and palmettos grew, was an unexplored wilderness, always beckoning the children. Birdie could not blame him.
She worked awhile in silence. Then she noticed that Dovey was sitting in the row doing nothing. The child's face was very red under her checked sunbonnet and she looked sick. Birdie took her by the hand and hustled her to the house.
Mrs. Boyer had her sewing machine out in the breezeway, but she said it was hotter there than indoors. She told Birdie to sponge Dovey off with cool water and put her to bed. After that Birdie came out on the porch.
Suddenly she saw a great swarm of grasshoppers, three inches long, with red and yellow wings, settle down in the yard. Her amaryllis bulbs had come up nicely and had made a brave showing of gay bloom on both sides of the front path. In the early summer she had seen tiny black grasshoppers eating their leaves, but never as many as this. The grasshoppers had grown to maturity and they were devouring every lily leaf in sight.
Birdie forgot the heat. She took her long brush-broom and beat and whipped and swept grasshoppers. But she couldn't get rid of them. Another swarm came as soon as she stopped to rest.
"I can't kill all the grasshoppers in the world!" she wailed. ?'hey did not leave till all the leaves of her lilies were stripped. She sat down on the porch floor and cried.
"Hush up, honey!" scolded Ma, taking her foot off the pedal of the sewing machine. "Go find Bunny. I hear him crying."
Birdie walked round the house and found Bunny sitting in an ant hill, crying loudly. He was covered with ants. She shook and brushed him, then gave him a bath in the tin tub to get all the dirt off.
At dinner Pa scolded the children for leaving their weeding. When Ma announced that it was too hot to live, let alone work in the field, he said nothing more. He did not even in- quire where Dan was.
After dinner, Ma had a headache and went in to lie down beside Dovey. Dixie got busy and scrubbed the kitchen floor with the cornhusk scrubbing broom. She set Bunny on it to hold it down, as she pushed it around by its long handle.
Then Bunny fell off and got a bad bump. He cried long and loud, and Dixie had a hard time to quiet him.
Because so many things went wrong all day, Birdie was glad when she heard the boys' voices. Dan had come back and Shoestring was with him. All the dogs were barking. She went out on the porch.
"What you-all got?" she asked.
"Gophers! Fixin' to race 'em!" said Dan, his toothache for- gotten.
Each boy carried a large gopher tortoise in his arms. They were enormous land turtles a foot across, with high, arching shells.
"Caught 'em in boxes," said Shoestring. "We found two gopher tunnels and set boxes in front of the holes, and they walked right in."
"Shoestring says they come out at twelve o'clock each day," said Dan. "Don't believe it!" scoffed Birdie. "How they know what time it is!" The boys roared with laughter.
"Caught 'em anyhow!" bragged Shoestring.
"The dogs had a mind to tear the tunnels to pieces," Dan went on. "Thought they'd catch 'em some gopher snakes and rabbits and a skunk or two hidin' down in them holes."
"We'll race 'em," said Shoestring. "They'll race straight back to their holes, iffen they're young. If they're a hundred pears old, they'll curl up under their shells and never move."
The boys put the gophers down on the ground on their backs. The animals began to pummel the air with their clubbed feet. "One, two, three... GO!" shouted Shoestring.
At the signal, each boy turned his gopher over, and they started out. The dogs pranced about and barked loudly.
"Come, have a ride, Birdie!'' called Shoestring.
Birdie flew. She stepped on the back of a gopher and tried to ride. Dan stepped on the other's back. They hopped and slipped as the animals headed, with slow but steady speed, straight for the scrub.
"Pick him up and tote him back, Dan," called Shoestring.
The boys brought the gophers back and started the race all over again. "I'm bettin' on yours."
A strange voice spoke. Birdie looked up and was surprised to see a strange man standing beside her. He had a muddy, wrinkled face and frowzy hair. His ears stood out from his head. His clothes were wrinkled and he carried a little black bag. It was unusual to see a stranger. Not many people passed the house. Sometimes Negroes in wagons rode by on their way to the turpentine still farther north. Sometimes the Slaters or the Tatums or the Cooks passed on their way to town. But strangers were rare. Had the man dropped from the sky!
"Howdy!" said Birdie, remembering her manners.
People who passed were always invited into the house, but Ma was lying down with a headache. She stared at the man. She could not ask him in, and she did not know what else to do with him.
The boys picked up their gophers and raced off. Birdie heard them say they were going to pet ripe watermelons from the field, chill them in the rain-water barrel and eat them. They had not noticed the stranger.
"Dec Dayton's my name," said he. "Saw an alligator down the road a piece. Come out of the cypress swamp to cool off, I reckon."
Birdie smiled. She had seen plenty of alligators and knew all about them.
"Doc Dayton's my name," said the man. He repeated it a second time as if she had not heard. "Likely you don't know me. I'm the tooth dentist. I pull teeth of animals or humans, as the occasion requires. Any teeth need pullin' round here!"
"Oh!" exclaimed Birdie. "I'll call Pa," she started to run round the house, "and Dan." She came dashing back at once. "How did you know Dan had the toothache?"
"I can smell a toothache a mile off," said the stranger.
Birdie smiled. Then she remembered her manners again.
"Won't you please set!" She waved her arm toward the rocking chair on the porch.
Birdie found her father in the field. Mr. Boyer was as glad as anybody to come in out of the heat. He brought Dan from the watermelon bed and the tooth de
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Birdie đầy bầu với nước lạnh. Cô gulped nó nhưng nó đã không có vẻ để quench khát của cô. "Tôi khát quá," nói chú thỏ. "Và tôi," nói DoveyNhư cô đã tổ chức bầu cho họ, bà thở dài. Tất cả mọi thứ dường như được đi sai bằng cách nào đó. Có lẽ nó là bởi vì nó là như vậy terribly nóng. Ngày đã luôn luôn tồi tệ nhất tháng, cho đến cuối mùa hè dài, nóng. Sau khi ngày thổi và mưa, họ sẽ có thể hít thở một lần nữa. Nhưng ngày sau khi ngày nhiệt sultry mang không có mưa.Pa gửi trẻ em ra vào trường ngay sau khi ăn sáng. Lần đầu tiên họ tìm thấy là rằng một cái gì đó đã ăn các loại rau. Một cái gì đó đã xé xuống các thân cây ngô và có tước họ về tai của họ. Coons? Chuột túi má! Đã ăn hoa phụ collard và củ cải. Chuột túi má! Thỏ! Pa qua khi ông thấy tất cả thiệt hại. Ngay cả khi bạn có rào chống lại sinh vật hàng xóm của bạn, có rất nhiều những người thân hoang dã để pester bạn, Birdie cho mình.Pa đặt trẻ em để làm việc trong lĩnh vực Dâu.Cây dâu mà đã sống qua cái nóng mùa hè đã bảo hiểm các rặng núi với vận động viên. PA cho biết ngày là thiết lập tốt thời tiết. Các vận động viên đã phải được cắt bớt ra và xác lập lại trong các hàng nơi các cowpeas và một số các bắp đã được thực hiện ra.Các nhà máy cũ đã được trái tại chỗ để phát triển mạnh mẽ nhất mang trái cây. Họ phải được weeded. Buzz đã chú ý đến họ và trái weeding cho trẻ em. Cỏ và cỏ dại xung quanh các nhà máy phải được chọn ra bằng ngón tay nhỏ."Bạn gotta ngỗng chọn 'em," nói Pa, "như ngỗng ăn cỏ--kéo ra mỗi ole ít cỏ lưỡi đấy." Hua, những người đã là chỉ sáu, sớm đã mệt mỏi và giữ xin ăn cho một bữa uống."Ma nói không với uống rượu quá nhiều," cảnh báo Birdie. "Nó sẽ làm cho bạn bị bệnh."Nhiệt được áp bức. Nó đánh bại xuống khi lĩnh vực mở trong sóng. Bầu trời đã tối và giảm."Fixin' mưa sớm," ông Dovey. Đôi mắt lớn của cô nhìn tối khuôn mặt nhỏ bé của cô. Cô chưa bao giờ rất mạnh. "Tôi có nghĩa là!" trả lời Birdie. "Wont nó cảm thấy tốt!""Tôi đang fixin' ở ngay trong cơn bão và nhận được ngâm cho da," ông Dan.Họ begged để được đồ uống một lần nữa. Vì vậy Birdie chiếm chúng để tốt. Nó đã là chỉ đơn giản là một ống dẫn sắp tới ra khỏi mặt đất, với một nắp trên đầu trang. Cô nâng lên nắp và đầy bầu từ dòng chảy."Hit của lạnh," nói Dovey, smacking đôi môi mỏng của cô."Đó là bởi vì có một hồ nước ngầm lớn ngay dưới Mỹ," ông Dan. "tôi nghe nói về một barn rơi xuống bên phải trong một lỗ lớn và không bao giờ nhìn thấy một lần nữa. nó đã là một sinkhole dẫn đến hồ. Nếu bạn đào giếng lớn đủ, nước sẽ tràn ngay lên, cao như bầu trời! "Hua mở rộng đôi mắt của cô."Ông có nghĩa là một artesian Vâng," ông Birdie. "Pa nói chúng tôi may mắn để có sáu giếng flowin' vào vị trí. Tất cả ông phải làm là ổ đĩa đường ống xuống trong cát và nước đã đưa ra của nó tự. ""Các Slaters có một sinkhole," ông Dan, "nhưng nó đi khô trong thời tiết nóng. Vì vậy họ phải tote của nước một mảnh da thú." Trẻ em đi lại cho weeding của họ."Pa mở ra tất cả sáu của của ông wells và để cho nước ở các hàng dâu nước 'em," nói Birdie. "Đó là lý do tại sao các nhà máy berry không bao giờ cạn kiệt.""Wisht họ đã có," ông Dan. "sau đó, chúng tôi sẽ không có để loại chúng.""Nhưng hãy suy nghĩ jest, tiếp theo mùa hè chúng tôi sẽ có tất cả mứt dâu tây chúng ta có thể ăn," đã hứa Birdie. Những suy nghĩ là một trong những cổ vũ, nhưng không Dovey Dan, cũng không trả lời."Đó là quá nóng ở đây," thét Dovey."Lên phía bắc, họ có tuyết," ông Birdie. "Họ làm cho chổi ra khỏi nó và ném chúng." "Wisht tôi có thể có thể thấy tuyết," ông Dovey. "Tôi sẽ ăn một số."Dixie có thể có thể đến và giúp chúng tôi," đề nghị Dan. "Ma cần cô ấy trong nhà," cho biết Birdie."Răng của tôi của achin' một lần nữa," ông Dan. Ông bắt đầu khóc. "' Tính rằng nước lạnh bạn uống," nói Birdie.Cô rời hai của weeding và đã đi để đặt lại các vận động viên. Cô mang một thùng nước bằng bánh wafer chúng, và khi cô nhìn xung quanh, Dan đã được đi."Ông rằng-một-cách," nói Dovey, "tắt trong chà."Chà, mà trải dài hoang dã lớn của vùng đất khô và cát, nơi cây sồi chà, chà pines và palmettos lớn, là một nơi hoang dã chưa được khám phá, luôn luôn vẫy tay gọi con cái. Birdie không thể đổ lỗi cho anh ta.Cô đã làm việc một thời gian trong im lặng. Sau đó, cô nhận thấy rằng Dovey đã ngồi trong dòng không làm gì. Khuôn mặt của trẻ em là rất đỏ dưới sunbonnet kiểm tra của cô và cô ấy nhìn bị bệnh. Birdie đưa nó bằng tay và hustled cô đến nhà.Bà Boyer có máy may của mình ra trong breezeway, nhưng cô nói đó là nóng hơn có hơn trong nhà. Cô ấy nói với Birdie sponge Dovey bằng nước lạnh và đưa cô ấy ngủ. Sau đó Birdie ra đến ngày porch.Đột nhiên nhìn thấy một swarm tuyệt vời của châu chấu, 3 inch dài, với cánh màu đỏ và màu vàng, giải quyết trong sân. Bóng đèn amaryllis của cô đã tìm ra độc đáo và đã thực hiện một hiển thị dũng cảm của đồng tính nở trên cả hai mặt của đường phía trước. Vào đầu mùa hè, cô đã nhìn thấy nhỏ châu chấu đen ăn lá của họ, nhưng không bao giờ nhiều như thế này. Các châu chấu đã tăng lên đến sự trưởng thành và họ đã nuốt mỗi lá lily trong tầm nhìn.Birdie quên nhiệt. Cô đã diễn của cô dài cọ-chổi và đánh bại và whipped và xuôi châu chấu. Nhưng cô không thể để loại bỏ chúng. Một swarm đến ngay sau khi cô dừng lại để nghỉ ngơi."Tôi không thể giết tất cả các châu chấu trên thế giới!", cô thét. ?'này đã không để lại cho đến khi tất cả các lá của Hoa lily của cô đã bị tước bỏ. Cô ngồi xuống trên sàn nhà và khóc."Hush, mật ong!" scolded Ma, lấy chân của mình ra các bàn đạp máy may. "Đi tìm con thỏ. Tôi nghe ông khóc."Birdie đi quanh nhà và tìm thấy con thỏ ngồi trong một kiến đồi, khóc lớn tiếng. Ông đã được bao phủ với loài kiến. Cô lắc và chải anh ta, sau đó cho ông một tắm trong bồn tắm tin khỏi tất cả các bụi bẩn.Tại bữa ăn tối Pa scolded các trẻ em để lại của weeding. Khi Ma đã thông báo rằng nó đã quá nóng để sống, hãy để một mình làm việc trong lĩnh vực, ông nói không có gì thêm. Ông đã không thậm chí ở quire nơi Dan.Sau khi ăn tối, Ma đã có một nhức đầu và đã đi vào để nằm xuống bên cạnh Dovey. Dixie có bận rộn và scrubbed các sàn nhà bếp với cornhusk xử lý chổi. Cô đặt chú thỏ vào nó để giữ nó xuống, như cô đẩy nó xung quanh bởi xử lý lâu dài của nó.Sau đó con thỏ rơi ra và có một vết sưng xấu. Ông khóc dài và thành tiếng, và Dixie đã có một thời gian khó khăn để yên cho anh ta.Bởi vì mọi thứ đã đi sai cả ngày, Birdie được vui mừng khi cô nghe tiếng nói các chàng trai. Dan đã trở lại và Shoestring với anh ta. Tất cả những con chó đã sủa. Cô đi ra trên porch."You-all có gì?", cô hỏi."Chuột túi má! Fixin' cuộc đua 'em!", ông Dan, đau răng của mình cho - nhận.Mỗi cậu bé mang một con rùa lớn má trong cánh tay của mình. Họ đã rất lớn đất rùa chân, với cao, arching vỏ."Bắt chúng trong hộp," nói Shoestring. "Chúng tôi tìm thấy hai má đường hầm và thiết lập hộp ở phía trước của các lỗ, và họ đi ngay trong.""Shoestring nói họ đi ra lúc 12 giờ mỗi ngày," nói Dan. "không tin tưởng rằng nó!" scoffed Birdie. "Làm thế nào họ biết những gì thời gian nó!" Các bé trai roared với cười."Bắt chúng nhưng dù sao!" bragged Shoestring."Những con chó đã có một tâm trí để xé các đường hầm để miếng," Dan đã đi vào. "Nghĩ rằng họ sẽ bắt chúng một số rắn má và thỏ và skunk một hoặc hai hidin' xuống trong đó lỗ.""Chúng tôi sẽ chạy đua 'em," nói Shoestring. "Họ sẽ chạy đua thẳng trở lại để lỗ của họ, iffen họ còn trẻ. Nếu họ là một trăm lê cũ, họ sẽ curl lên dưới vỏ và không bao giờ di chuyển."Các bé trai đặt các má xuống trên mặt đất trên lưng. Các loài động vật bắt đầu thoi liên tiếp không khí với clubbed đôi chân của mình. "Một, hai, ba... GO!"hét lên Shoestring.Tín hiệu, mỗi cậu bé lật má của mình, và họ bắt đầu ra. Những con chó pranced về và barked lớn tiếng."Đến, có một chuyến đi, Birdie!'' gọi là Shoestring.Birdie bay. Cô bước vào mặt sau của một má và cố gắng để đi xe. Dan bước vào mặt sau của khác. Họ nhảy và trượt như các loài động vật đứng đầu, với tốc độ chậm nhưng ổn định, thẳng cho chà."Chọn anh ta và tote anh ta trở lại, Dan," gọi là Shoestring.Các bé trai đã mang các má lại và bắt đầu cuộc đua tất cả hơn một lần nữa. "Tôi đang bettin' trên của bạn."Một giọng nói lạ nói. Birdie nhìn lên và rất ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông lạ đứng bên cạnh cô ấy. Ông có một khuôn mặt bùn, nhăn nheo và frowzy tóc. Đôi tai của mình đứng ra từ đầu. Quần áo của mình bị nhăn và ông mang một cái túi màu đen nhỏ. Nó đã được bất thường để xem một người lạ. Không nhiều người viện thông qua. Đôi khi việc trong toa xe vượt qua bởi trên đường nhựa thông vẫn còn xa hơn về phía bắc. Đôi khi các Slaters hoặc các Tatums hoặc các đầu bếp đã thông qua trên đường đến thị trấn. Nhưng người lạ là hiếm. Có người đàn ông rơi xuống từ bầu trời!"Howdy!" nói Birdie, ghi nhớ cách cư xử của cô.Những người đã thông qua luôn luôn được mời vào nhà, nhưng Ma nằm với một nhức đầu. Cô stared lúc người. Cô có thể không yêu cầu anh ta, và cô ấy không biết những gì khác để làm với anh ta.Các chàng trai nhặt của chuột túi má và đua ra. Birdie nghe họ nói rằng họ đã đi để vật nuôi dưa hấu chín từ lĩnh vực này, thư giãn trong thùng nước mưa và ăn chúng. Họ đã không nhận thấy những người lạ."Mười hai Dayton của tên của tôi," cho biết ông. "Thấy một alligator xuống đường một mảnh. Ra khỏi các đầm lầy cypress để nguội tắt, tôi tin vào."Birdie cười. Cô đã nhìn thấy rất nhiều cá sấu và biết tất cả về họ."Doc Dayton của tên của tôi," nói người đàn ông. Ông nhắc lại nó một lần thứ hai là nếu cô đã không nghe. "Có thể bạn không biết tôi. Tôi là Nha sĩ răng. Tôi kéo răng của động vật hoặc con người, khi nhân dịp đòi hỏi. Bất kỳ răng cần pullin' quanh đây!""Oh!" kêu lên Birdie. "Tôi sẽ gọi cho Pa," cô ấy bắt đầu chạy vòng house, "và Dan." Cô đến rạng ngời trở lại cùng một lúc. "Làm thế nào bạn có biết Dan có đau răng?""Tôi có thể ngửi thấy đau răng một dặm ra," ông là người lạ.Birdie cười. Sau đó cô nhớ cách cư xử của cô một lần nữa."Sẽ không bạn vui lòng đặt!" Cô ấy vẫy tay về phía các ghế rocking trên porch.Birdie tìm thấy cha của mình trong lĩnh vực. Ông Boyer là vui mừng như bất cứ ai ra nhiệt. Ông đã mang Dan từ đáy dưa hấu và de răng
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Birdie điền bầu với nước lạnh. Cô nuốt khan nó xuống nhưng nó không có vẻ để làm dịu cơn khát của mình. "Nhớ khát quá," Bunny nói. "Và tôi," Dovey nói
Như cô đã tổ chức bầu cho họ, cô ấy thở dài. Tất cả mọi thứ dường như được đi sai bằng cách nào đó. Có lẽ đó là bởi vì nó rất khủng khiếp nóng. Tháng Chín là luôn luôn là tháng tồi tệ nhất, cho nó đến vào cuối dài, mùa hè nóng. Sau khi thổi Chín và mưa, họ sẽ có thể thở lại. Nhưng ngày qua ngày của oi bức nóng mang lại không mưa.
Pa gửi con ra đồng ngay sau khi ăn sáng. Điều đầu tiên họ tìm thấy là một cái gì đó đã được ăn các loại rau. Một cái gì đó đã bị phá bỏ cuống bắp và họ đã tước của đôi tai của họ. Coons? Gophers! Các collard và củ cải xanh đã được ăn. Gophers! Thỏ! Pa là cross khi nhìn thấy tất cả các thiệt hại. Ngay cả khi bạn có hàng rào chống lại các sinh vật hàng xóm của bạn đời, đã có rất nhiều những người hoang dã để làm phiền bạn, nghĩ Birdie với chính mình.
Pa đặt trẻ làm việc trong lĩnh vực dâu tây.
Các cây dâu mà đã sống qua cái nóng mùa hè đã bao phủ các đường gờ với vận động viên. Pa cho biết tháng chín là thiết lập thời tiết tốt. Các vận động viên phải được cắt bớt và thiết lập lại trong hàng nơi đậu đũa và một số các bắp đã được đưa ra.
Các nhà máy cũ đã được đặt tại chỗ để phát triển mạnh mẽ cho có kết quả. Họ phải được đào thải. Buzz đã nghe theo họ và để lại làm cỏ cho các trẻ em. Cỏ và cỏ dại xung quanh nhà máy đã được chọn ra bởi những ngón tay nhỏ.
"Em phải ngỗng-pick 'em," Pa cho biết, "như ngỗng ăn cỏ --pull ra mỗi chút lưỡi cỏ ole bạn nhìn thấy." Dovey, người chỉ có sáu là, sớm đã mệt mỏi và giữ cầu xin ly nữa.
"Ma nói không uống quá nhiều," Birdie cảnh báo. "Nó sẽ làm cho bạn bị bệnh."
Sự nhiệt áp bức. Nó đã đánh bại xuống trên đồng ruộng trong sóng. Bầu trời đã tối và hạ thấp.
"Fixin 'mưa sớm," Dovey nói. Đôi mắt to của cô trông tối trên khuôn mặt nhỏ bé của cô. Cô chưa bao giờ được rất mạnh mẽ. "Ý tôi là!" Birdie trả lời. "Wont nó cảm thấy tốt!"
"Tôi Fixin 'ở ngay trong cơn bão và được ngâm vào da," Dan nói.
Họ cầu xin cho uống một lần nữa. Vì vậy, Birdie đưa họ sang giếng. Nó chỉ đơn giản là một ống lên khỏi mặt đất, với một chiếc mũ trên đầu. Cô nhấc nắp và đầy bầu từ các dòng chảy.
"Hit của cảm lạnh," Dovey nói, smacking môi mỏng của mình.
"Đó là bởi vì có một hồ nước ngầm lớn ngay dưới chúng ta," Dan nói. "Tôi nghe nói về một kho thóc rơi ngay xuống một cái hố lớn và không bao giờ được nhìn thấy một lần nữa. Đó là một hố dẫn đến hồ. Nếu bạn đào cũng đủ lớn, nước sẽ tràn đến ngay, cao như bầu trời!"
Dovey mở to mắt ra.
"Ông là một mạch ngầm tốt," Birdie nói. "Pa nói chúng tôi may mắn có giếng sáu flowin 'vào nơi này. Tất cả các ông phải làm là ống ổ xuống đất, và các nước đã đưa ra của nó- tự."
"Các Slaters có một hố," nói Dan, "nhưng nó đi khô trong thời tiết nóng. Vì vậy, họ đã đến tote nước của họ một mảnh lông thú." Các em đã trở lại làm cỏ của họ.
"Pa mở ra tất cả sáu giếng của mình và để cho nước chảy trong các hàng dâu tây để tưới 'em," Birdie nói. "Đó là lý do tại sao các nhà máy berry không bao giờ cạn kiệt."
"Wisht họ có", Dan nói. "Sau đó chúng tôi sẽ không phải để loại trừ 'em."
"Nhưng nói đùa rằng, vào mùa hè tới, chúng tôi sẽ có tất cả các mứt dâu, chúng tôi có thể ăn," Birdie hứa. Ý nghĩ đó là một cổ vũ một, nhưng không phải Dovey cũng không Dan trả lời.
"Đó là quá nóng ra khỏi đây," rền rĩ Dovey.
"Up bắc, họ có tuyết," Birdie nói. "Họ làm chổi ra khỏi nó và ném chúng." "Wisht tôi có thể có thể nhìn thấy tuyết," Dovey nói. "Tôi muốn ăn một số.
"Dixie có thể đến và giúp đỡ chúng tôi," đề nghị Dan. "Ma nhu cầu của cô trong nhà," Birdie nói.
"răng của tôi achin 'một lần nữa," Dan. Ông bắt đầu khóc. "' Tính của nước lạnh bạn uống, "Birdie nói.
Cô rời khỏi hai để làm cỏ và đi vào cài đặt lại các vận động viên. Cô ấy đã mang một cái xô đựng nước để wafer họ, và khi cô nhìn quanh, Dan đã ra đi.
"Anh đi mà -a chiều, "Dovey nói," tắt trong chà. "
Birdie Các chà, mà căng hoang dã lớn của đất khô và cát, nơi cây sồi chà, cây thông và cây bụi palmettos lớn, là một vùng hoang dã chưa được khám phá, luôn vẫy tay ​​gọi con cái. không thể đổ lỗi cho anh.
Cô đã làm việc một lúc trong im lặng. Sau đó, cô nhận thấy rằng Dovey đang ngồi ở hàng làm gì. Khuôn mặt của đứa trẻ là rất đỏ dưới sunbonnet kiểm tra cô ấy và cô ấy trông ốm. Birdie cầm lấy tay ​​và hustled cô đến nhà.
Bà Boyer đã có máy may của mình ra trong breezeway, nhưng cô nói đó là nóng hơn có hơn trong nhà. Cô ấy nói với Birdie để lau Dovey lại bằng nước lạnh và đặt cô lên giường. Sau khi Birdie mà ra ngoài cổng.
Đột nhiên cô nhìn thấy một đàn châu chấu lớn, dài ba inch, với đôi cánh màu đỏ và màu vàng, ổn định trong sân. Bóng đèn amaryllis cô đã trở lên độc đáo và đã được thực hiện một thể hiện dũng cảm của gay nở trên cả hai bên của con đường phía trước. Trong mùa hè năm cô đã nhìn thấy châu chấu màu đen nhỏ ăn lá của chúng, nhưng không bao giờ nhiều như thế này. Các châu chấu đã phát triển đến trưởng thành và họ đã nuốt mỗi lá lily trong tầm nhìn.
Birdie quên cái nóng. Cô lấy bàn chải dài-chổi của mình và đánh bại và quất và cuốn châu chấu. Nhưng cô không thể thoát khỏi chúng. Swarm khác lại đến ngay sau khi cô dừng lại để nghỉ ngơi.
"Tôi không thể giết chết tất cả những con châu chấu trên thế giới!" cô vào lòng mà khóc. ? 'Hey không để lại cho đến khi tất cả các lá của hoa loa kèn của mình bị tước đoạt. Cô ngồi xuống trên sàn hiên nhà và khóc.
"Hush lên, em yêu!" mắng Ma, lấy chân cô ra khỏi bàn đạp của máy may. "Đi tìm Bunny. Tôi nghe thấy anh khóc."
Birdie đi vòng quanh ngôi nhà và tìm thấy Bunny ngồi trong một đồi kiến, khóc ầm ĩ. Ông đã phủ kiến. Cô lắc và chải anh ta, sau đó đưa cho ông một phòng tắm trong bồn tin để có được tất cả các bụi bẩn ra.
Tại bữa ăn tối Pa mắng con vì đã rời bỏ cỏ của họ. Khi Ma thông báo rằng nó đã quá nóng để sống, hãy để một mình làm việc trong lĩnh vực này, ông không nói gì thêm. Ông thậm chí còn không hợp xướng trong- nơi Dan đã.
Sau khi ăn tối, Ma bị đau đầu và đã đi vào nằm xuống bên cạnh Dovey. Dixie đã bận rộn và cọ sàn nhà bếp với cây chổi chà cornhusk. Cô đặt Bunny vào nó để giữ nó xuống, khi cô đẩy nó xung quanh bằng cách xử lý lâu dài của mình.
Sau đó, Bunny đã ngã xuống và có một vết sưng xấu. Ông đã khóc dài và lớn, và Dixie đã có một thời gian khó khăn để vỗ về anh.
Bởi vì rất nhiều điều đã xảy ra cả ngày, Birdie vui mừng khi cô nghe thấy tiếng nói của các chàng trai. Dan đã trở lại và Shoestring với anh ta. Tất cả những con chó đã sủa. Cô đi ra ngoài cổng.
"Những gì bạn-tất cả đều có?" cô hỏi.
"Gophers! Fixin 'chủng tộc' em!" Dan nói, đau răng của mình cho- nhận.
Mỗi cậu bé mang một con rùa lớn gopher trong vòng tay của mình. Họ là những con rùa đất lớn một chân qua, với vỏ cao, cong.
"Caught 'em trong hộp," Shoestring nói. "Chúng tôi tìm thấy hai đường hầm gopher và thiết lập các hộp ở phía trước của lỗ, và họ đi ngay."
"Shoestring nói họ đi ra vào 00:00 mỗi ngày," Dan nói. "Không tin!" Birdie chế giễu. "Làm thế nào họ biết bây giờ là mấy!" Các chàng trai cười rống lên.
"Caught 'em dù sao đi nữa!" khoe Shoestring.
"Những con chó có một tâm trí để xé các đường hầm để miếng," Dan đã đi vào. "Nghĩ rằng họ sẽ bắt 'em một số con rắn gopher và thỏ và một con chồn hôi hoặc hai hidin" xuống lỗ trong họ. "
"Chúng tôi sẽ chạy đua 'em," Shoestring nói. "Họ sẽ đua thẳng trở lại hang, iffen chúng còn nhỏ. Nếu họ là một trăm lê cũ, họ sẽ cuộn tròn dưới vỏ của chúng và không bao giờ di chuyển."
Các chàng trai đưa gophers xuống trên mặt đất trên của họ lưng. Các loài động vật đã bắt đầu liên hồi vào không khí với đôi chân nện của họ. "Một, hai, ba ... GO!" hét lên Shoestring.
Tại các tín hiệu, mỗi cậu bé quay gopher mình hơn, và họ bắt đầu ra. Những con chó pranced về và sủa ầm ĩ.
"Hãy đến, có một chuyến đi, Birdie! '' gọi là Shoestring.
Birdie bay. Cô bước về phía sau một gopher và cố gắng để đi xe. Dan bước trên lưng của người khác. Họ nhảy và trượt như những con vật đứng đầu, với tốc độ chậm nhưng ổn định, thẳng cho các cây bụi.
"Chọn anh ta lên và tote anh trở lại, Dan," gọi Shoestring.
Các chàng trai mang gophers trở lại và bắt đầu cuộc đua trên một lần nữa. "Tôi bettin" trên máy của bạn. "
Một giọng nói lạ. Birdie nhìn lên và ngạc nhiên khi thấy một người đàn ông lạ đứng bên cạnh cô ấy. Anh ấy đã một lầy lội, nhăn mặt và tóc có mùi nồng. tai của ông đứng ra từ đầu. Quần áo của ông đã nhăn nheo và ông thực một túi nhỏ màu đen. Đó là bất thường để xem một người lạ. Không nhiều người thông qua nhà. Đôi khi người da đen trong toa xe đạp bởi trên đường tới nhựa thông vẫn còn xa hơn về phía bắc. Đôi khi Slaters hoặc Tatums hoặc Cooks qua trên đường đến thị trấn. Nhưng lạ là hiếm. Có những người đàn ông rơi từ bầu trời!
"Howdy!" Birdie nói, nhớ lại cách cư xử của mình.
Những người đi qua luôn được mời vào nhà, nhưng Ma đã nằm xuống với một nhức đầu. Cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông. Cô không thể yêu cầu anh ta vào, và cô không biết những gì khác để làm với anh ta.
Các chàng trai nhặt gophers của họ và chạy đi. Birdie nghe họ nói rằng họ sẽ nuôi dưa hấu chín từ lĩnh vực này, chúng thư giãn trong thùng nước mưa và ăn chúng. Họ đã không nhận thấy người lạ.
"Tháng mười hai Dayton của tên của tôi," ông nói. "Saw một con cá sấu xuống đường một mảnh. Hãy ra khỏi đầm lầy cây bách để nguội tắt, tôi nghĩ."
Birdie mỉm cười. Cô đã nhìn thấy rất nhiều cá sấu và biết tất cả về họ.
"Tên của tôi Doc Dayton," người đàn ông nói. Ông lặp đi lặp lại nó một lần thứ hai, nếu như cô không nghe thấy. "Có thể là bạn không biết tôi. Tôi đang nha sĩ răng. Tôi kéo răng của động vật hoặc con người, là dịp các yêu cầu. Bất kỳ răng cần Pullin 'vòng ở đây!"
"Oh!" Birdie kêu lên. "Tôi sẽ gọi Pa," cô bắt đầu chạy quanh nhà, "và Dan." Cô đến rạng ngời trở lại cùng một lúc. "Làm thế nào bạn biết Dan đã đau răng?"
"Tôi có thể ngửi thấy đau răng một dặm ra," người lạ nói.
Birdie mỉm cười. Sau đó, cô nhớ lại cách cư xử của cô một lần nữa.
"Sẽ không bạn vui lòng thiết lập!" Cô vẫy tay ​​về phía chiếc ghế xích đu ở ngoài hiên.
Birdie tìm thấy cha mình trong lĩnh vực này. Ông Boyer đã vui mừng lắm vì như ai đi vào ra của hơi nóng. Ông đã đem Dan khỏi giường dưa hấu và các răng de
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: