A trumpet is a brass wind instrument noted for its powerful tone sounded by lip vibration against its cup-shaped mouthpiece. A trumpet consists of a cylindrical tube, shaped in a primary oblong loop that flares into a bell. Modern trumpets also have three piston valves as well as small, secondary tubing that act as tuning slides to adjust the tone. Almost all trumpets played today are B-flat. This is the tone naturally played when the trumpet is blown. They have a range between the F-sharp below middle C to two and a half octaves above (ending at B), and are comparatively easier to play than other brass instruments.
The first trumpets were probably sticks that had been hollowed out by insects. Numerous early cultures, such as those in Africa and Australia, developed hollow, straight tubes for use as megaphones in religious rites. These early "trumpets" were made from the horns or tusks of animals, or cane. By 1400 b.c. the Egyptians had developed trumpets made from bronze and silver, with a wide bell. People in India, China, and Tibet also created trumpets, which were usually long and telescoped. Some, like Alpine horns, rested their bells on the ground. Assyrians, Israelites, Greeks, Etruscans, Romans, Celts, and Teutonic tribes all had some form of horn, and many were decorated. These instruments, which produced low, powerful notes, were mainly used in battle or during ceremonies. They were not usually considered to be musical instruments. To make these trumpets, the lost-wax method was used. In this process, wax was placed in a cavity that was in the shape of a trumpet. This mold was then heated so that the wax melted away, and in its place molten bronze was poured, producing a thick-walled instrument.
The Crusades of the late Middle Ages (A.D. 1095-1270) caused most of Europe to come into contact with Arabic cultures, and it is believed that these introduced trumpas made from hammered sheets of metal. To make the tube of the trumpet, a sheet of metal was wrapped around a pole and soldered. To make the bell, a curved piece of metal shaped somewhat like an arc of a phonograph record was dovetailed. One side was cut to form teeth. These teeth were then splayed alternately, and the other side of the piece of metal was brought around and stuck between the teeth. Hammering the seam smoothed it down. Around A.D. 1400 the long, straight trumpets were bent, thus providing the same sound in a smaller, more convenient instrument. Molten lead was poured into the tube and allowed to solidify. This was then beaten to form a nearly perfect curve. The tube was next heated and the lead was poured out. The first bent trumpets were S-shaped, but rapidly the shape evolved to become a more convenient oblong loop.
A variety of trumpets were developed during the last half of the eighteenth century, as both musicians and trumpet makers searched for ways to make the trumpet more versatile. One limitation of the contemporary trumpet was that it could not be played chromatically; that is, it could not play the half-step range called the chromatic scale. In 1750 Anton Joseph Hampel of Dresden suggested placing the hand in the bell to solve the problem, and Michael Woggel and Johann Andreas Stein around 1777 bent the trumpet to make it easier for the player's hand to reach the bell. The consensus was that this created more problems than it solved. The keyed trumpet followed, but it never caught on, and was replaced rapidly by valve trumpets. The English created a slide trumpet, yet many thought the effort to control the slide wasn't worth it.
The first attempt to invent a valve mechanism was tried by Charles Clagget, who took out a patent in 1788. The first practical one, however, was the box tubular valve invented by Heinrich Stoelzel and Friedrich Bluhmel in 1818. Joseph Riedlin in 1832 invented the rotary valve, a form now only popular in Eastern Europe. It was Francois Perinet in 1839 who improved upon the tubular valve to invent the piston valved trumpet, the most preferred trumpet of today. The valves ensured a trumpet that was fully chromatic because they effectively changed the tube length. An open valve lets the air go through the tube fully. A closed valve diverts the air through its short, subsidiary tubing before returning it to the main tube, lengthening its path. A combination of three valves provides all the variation a chromatic trumpet needs.
The first trumpet factory was founded in 1842 by Adolphe Sax in Paris, and it was quickly followed by large-scale manufacturers in England and the United States. Standardized parts, developed by Gustave Auguste Besson, became available in 1856. In 1875 C. G. Conn founded a factory in Elkhart, Indiana, and to this day most brass instruments from the United States are manufactured in this city.
Today some orchestras are not satisfied with only using B-flat trumpets. There has been a revival of natural trumpets, rotary trumpets, and trumpets that sound higher than the standard B-flat. Overall, however, modern trumpets produce high, brilliant, chromatic musical tones in contrast with the low, powerful, inaccurate trumpets of the past.
Raw Materials
Brass instruments are almost universally made from brass, but a solid gold or silver trumpet might be created for special occasions. The most common type of brass used is yellow brass, which is 70 percent copper and 30 percent zinc. Other types include gold brass (80 percent copper and 20 percent zinc), and silver brass (made from copper, zinc, and nickel). The relatively small amount of zinc present in the alloy is necessary to make brass that is workable when cold. Some small manufacturers will use such special brasses as Ambronze (85 percent copper, 2 percent tin, and 13 percent zinc) for making certain parts of the trumpet (such as the bell) because such alloys produce a sonorous, ringing sound when struck. Some manufacturers will silver- or goldplate the basic brass instrument.
Very little of the trumpet is not made of brass. Any screws are usually steel; the water key is usually lined with cork; the rubbing surfaces in the valves and slides might be electroplated with chromium or a stainless nickel alloy such as monel; the valves may be lined with felt; and the valve keys may be decorated with mother-of-pearl.
Design
Most trumpets are intended for beginning students and are mass produced to provide fairly high quality instruments for a reasonable price. The procedure commonly used is to produce replicas of excellent trumpets that are as exact as possible. Professional trumpeters, on the other hand, demand a higher priced, superior instrument, while trumpets for special events are almost universally decorated, engraved with ornate designs. To meet the demand for custom-made trumpets, the manufacturer first asks the musician such questions as: What style of music will be played? What type of orchestra or ensemble will the trumpet be played in? How loud or rich should the trumpet be? The manufacturer can then provide a unique bell, specific shapes of the tuning slides, or different alloys or plating. Once the trumpet is created, the musician plays it and requests any minor adjustments that might need to be made. The trumpet's main pipe can then be tapered slightly. The professional trumpet player will usually have a favorite mouthpiece that the ordered trumpet must be designed to accommodate.
The Manufacturing
Process
The main tube
1 The main tube of the trumpet is manufactured from standard machinable brass that is first put on a pole-shaped, tapered mandrel and lubricated. A die that looks like a doughnut is then drawn down its entire length, thus tapering and shaping it properly. Next, the shaped tube is annealed—heated (to around 1,000 degrees Fahrenheit or 538 degrees Celsius) to make it workable. This causes an oxide to form on the surface of the brass. To remove the oxidized residue, the tube must be bathed in diluted sulfuric acid before being bent.
2 The main tube may be bent using one of three different methods. Some large manufacturers use hydraulic systems to push high pressure water (at approximately 27,580 kilopascals) through slightly bent tubing that has been placed in a die. The water presses the sides of the tubing to fit the mold exactly. Other large manufacturers send ball bearings of exact size through the tubing. Smaller manufacturers pour pitch into the tube, let it cool, then use a lever to bend the tube in a standard curve before hammering it into shape.
The bell
3 The bell is cut from sheet brass using an exact pattern. The flat dress-shaped sheet is then hammered around a pole. Where the tube is cylindrical, the ends are brought together into a butt joint. Where the tube begins to flare, the ends are overlapped to form a lap joint. The entire joint is then brazed with a propane oxygen flame at 1,500 to 1,600 degrees Fahrenheit (816 to 871 degrees Celsius) to seal it. To make a rough bell shape, one end is hammered around the horn of a blacksmith anvil. The entire tube is then drawn on a mandrel exactly like the main tube, while the bell is spun on the mandrel. A thin wire is placed around the bell's rim, and metal is crimped around it to give the edge its crisp appearance. The bell is then soldered to the main tube.
The valves
4 The knuckles and accessory tubing are first drawn on a mandrel as were the tube and bell. The knuckles are bent into 30-, 45-, 60-, and 90-degree angles, and the smaller tubes are bent (using either the hydraulic or ball bearing methods used to bend the main tubing), annealed, and washed in acid to remove oxides and flux from soldering. The valve cases are cut to length from heavy tubing and threaded at the ends. They then need to have holes cut into them that match those of the pistons. Even small manufacturers now have available computer programs that precisely measure where the holes should be drawn. The valve cases can be cut with drills whose heads are either pinpoint
Một trumpet là một dụng cụ gió đồng thau ghi nhận tín hiệu mạnh mẽ nghe bởi môi rung động chống lại ống tẩu cúp hình. Một trumpet bao gồm một ống hình trụ, hình trong một vòng lặp chính thuôn dài mà pháo sáng vào một cái chuông. Trumpet hiện đại cũng có ba động cơ piston Van cũng như ống nhỏ, Trung học mà hành động như trang trình bày điều chỉnh để điều chỉnh các giai điệu. Hầu hết các trumpet chơi ngày hôm nay là Si giáng. Đây là những giai điệu tự nhiên chơi khi trumpet được thổi. Họ có một phạm vi giữa Fa thăng dưới trung C để hai và một nửa đặc trên (kết thúc tại B), và tương đối dễ dàng hơn để chơi hơn các công cụ khác của đồng thau.The Trumpet đầu tiên có lẽ thanh đó đã được rỗng nhờ côn trùng. Rất nhiều nền văn hóa đầu, chẳng hạn như những người ở châu Phi và Úc, phát triển ống rỗng, thẳng để sử dụng như là megaphones trong các nghi lễ tôn giáo. Các đầu "trumpet" đã được thực hiện từ sừng hoặc răng nanh của động vật, hoặc mía. 1400 trước công nguyên người Ai Cập đã phát triển trumpet được làm từ đồng thiếc và bạc, với một cái chuông rộng. Người dân ở Ấn Độ, Trung Quốc và Tây Tạng cũng tạo trumpet, được thường dài và tài. Một số người, giống như Alpine sừng, nghỉ ngơi của chuông trên mặt đất. Assyria, người Do Thái, người Hy Lạp, người Etruscan chiếm đóng, người La Mã, Celts và Teutonic bộ lạc tất cả đã có một số hình thức của sừng, và nhiều người được trang trí. Những thiết bị này, nơi sản sinh ra các ghi chú thấp, mạnh mẽ, đã được sử dụng chủ yếu trong trận chiến hoặc trong buổi lễ. Họ đã không thường được coi là nhạc cụ. Để thực hiện các trumpet, mất đi-sáp phương pháp được sử dụng. Trong quá trình này, sáp được đặt trong một khoang trong hình dạng của một ống. Nấm mốc này sau đó được đun nóng sáp tan đi, và trong vị trí của nó đồng nóng chảy được đổ, sản xuất một công cụ dày-tường.Cuộc thập tự chinh cuối thời Trung cổ (năm 1095-1270) gây ra hầu hết châu Âu để tiếp xúc với nền văn hóa ả Rập, và người ta tin rằng các trumpas giới thiệu được làm từ rèn tấm kim loại. Để làm cho ống trumpet, một tấm kim loại được bọc xung quanh một cột và Hàn. Để làm cho chuông, một mảnh kim loại cong hình phần nào giống như một cung của một máy quay đĩa ghi được khớp. Một bên đã được cắt để mẫu răng. Các răng này đã được sau đó splayed Luân phiên, và phía bên kia của các mảnh kim loại mang lại xung quanh và bị mắc kẹt giữa các răng. Búa seam smoothed nó. Quanh năm 1400 the trumpet dài, thẳng được uốn cong, do đó cung cấp những âm thanh tương tự trong một công cụ nhỏ hơn, thuận tiện hơn. Chì nóng chảy được đổ vào ống và được cho phép để củng cố. Điều này sau đó bị đánh đập để tạo thành một đường cong gần như hoàn hảo. Ống tiếp theo hệ thống sưởi và dẫn đầu được đổ ra. The Trumpet cong đầu tiên được hình chữ S, nhưng nhanh chóng hình dạng phát triển để trở thành một vòng lặp thuôn dài thuận tiện hơn.Một loạt các trumpet được phát triển trong nửa cuối thế kỷ 18, như cả hai nhạc sĩ và các nhà sản xuất trumpet tìm kiếm cách để làm cho trumpet linh hoạt hơn. Một trong những giới hạn của kèn đương đại là nó có thể không được chơi chromatically; có nghĩa là, nó không thể chơi dãy nửa bước được gọi là quy mô chromatic. Năm 1750 Anton Joseph Hampel của Dresden đề nghị đặt tay ở bell để giải quyết vấn đề, và Michael Woggel và Johann Andreas Stein khoảng năm 1777 cong trumpet để làm cho nó dễ dàng hơn cho người chơi của tay đến chuông. Sự đồng thuận là rằng điều này tạo ra nhiều vấn đề hơn nó giải quyết. Đầu cặp có khóa trumpet theo sau, nhưng nó không bao giờ đánh bắt, và được thay thế nhanh chóng bởi Van trumpet. Người Anh tạo ra một trumpet trượt, nhưng nhiều người nghĩ rằng các nỗ lực để kiểm soát các slide không phải là giá trị nó.Nỗ lực đầu tiên phát minh ra một cơ chế Van bị xét xử bởi Charles Clagget, người đã diễn ra một bằng sáng chế vào năm 1788. Một trong những đầu tiên của thực tế, Tuy nhiên, là các hộp hình ống Van do Heinrich Stoelzel và Friedrich Bluhmel phát minh vào năm 1818. Joseph Riedlin năm 1832 phát minh ra các Van quay, một hình thức bây giờ chỉ phổ biến ở Đông Âu. Nó là Francois Perinet vào năm 1839 được cải thiện sau khi các van hình ống để phát minh ra động cơ piston loại trumpet, trumpet ưa thích nhất của ngày hôm nay. Các van đảm bảo một trumpet là hoàn toàn màu vì họ có hiệu quả thay đổi chiều dài của ống. Một van mở cho phép không khí đi qua ống hoàn toàn. Một van đóng cửa chuyển hướng không khí thông qua của nó ngắn, công ty con ống trước khi trở về ống chính, kéo dài con đường của nó. Một sự kết hợp của ba Van cung cấp tất cả các biến thể trumpet màu cần.Nhà máy trumpet đầu tiên được thành lập năm 1842 bởi Adolphe Sax ở Paris, và nó nhanh chóng được tiếp nối bởi nhà sản xuất quy mô lớn ở Anh và Hoa Kỳ. Bộ phận tiêu chuẩn hóa, phát triển bởi Gustave Auguste Besson, xuất hiện vào năm 1856. 1875 C. G. Conn thành lập một nhà máy tại Elkhart, Indiana, và đến ngày nay hầu hết đồng thau cụ từ Hoa Kỳ được sản xuất trong thành phố này.Hôm nay một số dàn nhạc không hài lòng với chỉ sử dụng Si giáng trumpet. Đã có một sự hồi sinh của tự nhiên trumpet, quay trumpet và trumpet mà âm thanh cao hơn tiêu chuẩn B-căn hộ. Nhìn chung, Tuy nhiên, hiện đại trumpet sản xuất cao, rực rỡ, màu âm nhạc nhạc chuông ngược lại với the trumpet thấp, mạnh mẽ, không chính xác của quá khứ.Nguyên liệuĐồng thau thiết bị được thực hiện gần như phổ từ đồng thau, nhưng một vàng rắn hoặc bạc trumpet có thể được tạo ra cho những dịp đặc biệt. Loại phổ biến nhất của đồng được sử dụng là đồng vàng, mà là 70 phần trăm đồng và kẽm 30 phần trăm. Các loại khác bao gồm vàng đồng thau (80 phần trăm đồng và kẽm 20 phần trăm), và bạc đồng thau (làm từ đồng, kẽm và niken). Số lượng tương đối nhỏ hiện diện trong hợp kim kẽm là cần thiết để làm cho đồng thau là hoàn toàn khả thi khi lạnh. Một số nhà sản xuất nhỏ sẽ sử dụng các brasses đặc biệt là Ambronze (85 phần trăm đồng, 2 phần trăm thiếc và 13% kẽm) để làm cho một số phần của kèn (chẳng hạn như chuông) bởi vì như vậy hợp kim sản xuất một âm thanh kêu to, nhạc chuông, khi tấn công. Một số nhà sản xuất sẽ bạc - hoặc goldplate thiết bị đồng cơ bản.Rất ít kèn không được đồng thau. Bất kỳ vít thường thép; chìa khóa nước thường được lót bằng cork; các bề mặt xát trong van và trình bày có thể được mạ bằng điện với Crom hoặc một hợp kim Niken không gỉ chẳng hạn như monel; Các van có thể được lót bằng cảm thấy; và các phím van có thể được trang trí với khảm.Thiết kếHầu hết trumpet được thiết kế để bắt đầu sinh viên và khối lượng được sản xuất để cung cấp chất lượng khá cao công cụ cho một mức giá hợp lý. Thủ tục thường được sử dụng là để sản xuất các bản sao của trumpet tuyệt vời như chính xác nhất có thể. Chuyên nghiệp trumpeters, mặt khác, nhu cầu cao hơn giá, cấp trên thiết bị, trong khi trumpet cho sự kiện đặc biệt gần như phổ được trang trí, khắc với thiết kế trang trí công phu. Để đáp ứng nhu cầu cho custom-made trumpet, các nhà sản xuất đầu tiên yêu cầu các nhạc sĩ như vậy câu hỏi là: những gì phong cách của âm nhạc sẽ được chơi? Loại của dàn nhạc hoặc toàn bộ sẽ trumpet được chơi trong? Làm thế nào lớn hoặc giàu nên trumpet? Các nhà sản xuất có thể sau đó cung cấp một cái chuông độc đáo, các hình dạng cụ thể điều chỉnh slide, hoặc khác nhau hợp kim mạ. Một khi ống được tạo ra, các nhạc sĩ chơi nó và yêu cầu bất kỳ điều chỉnh nhỏ có thể cần phải được thực hiện. Đường ống chính của trumpet sau đó có thể được giảm dần một chút. Cầu thủ chuyên nghiệp trumpet thường sẽ có một yêu thích cái loa kèn đã ra lệnh phải thiết kế để chứa.Sản xuấtQuá trìnhỐng chính1 ống chính của trumpet được sản xuất từ tiêu chuẩn đồng thau machinable đó là lần đầu tiên đặt trên một giùi để khoan sắt hình cực, giảm dần và bôi trơn. Một chết mà trông giống như một chiếc bánh rán sau đó rút ra xuống toàn bộ chiều dài của nó, do đó Thon và định hình nó đúng cách. Tiếp theo, ống hình annealed — nước nóng (khoảng 1.000 độ f hoặc 538 độ c) để làm cho nó hoàn toàn khả thi. Điều này gây ra một ôxit để hình thành trên bề mặt của các đồng. Để loại bỏ dư lượng oxy hóa, ống phải được tắm trong axít sulfuric loãng trước khi được uốn cong.2 ống chính có thể được uốn cong bằng cách sử dụng một trong ba phương pháp khác nhau. Một số nhà sản xuất lớn sử dụng hệ thống thủy lực để đẩy cao áp lực nước (lúc khoảng 27.580 kilopascal) thông qua ống hơi cong đã được đặt trong một chết. Nước ép bên ống để phù hợp với khuôn chính xác. Nhà sản xuất lớn khác gửi vòng bi của các kích thước chính xác thông qua các ống. Nhà sản xuất nhỏ hơn đổ sân vào ống, để nguội, sau đó sử dụng một đòn bẩy để uốn cong các ống trong một đường cong tiêu chuẩn trước khi búa nó vào hình dạng.Chuông3 chiếc chuông được cắt từ đồng thau tấm bằng cách sử dụng một mô hình chính xác. Hình ăn tờ phẳng sau đó búa xung quanh một cột. Trường hợp các ống hình trụ, kết thúc được mang lại với nhau thành một khớp mông. Nơi các ống bắt đầu bùng, kết thúc được chồng chéo để tạo thành một phần vòng. Toàn bộ phần sau đó brazed với một ngọn lửa oxy propane tại 1.500 đến 1.600 độ f (816 để 871 độ c) để đóng dấu nó. Để thực hiện một hình dạng thô bell, một đầu búa quanh mũi horn một cái đe thợ rèn. Toàn bộ ống là sau đó rút ra trên một giùi để khoan sắt chính xác giống như ống chính, trong khi chiếc chuông là spun trên giùi để khoan sắt. Một sợi dây mỏng được đặt xung quanh thành phố của chuông rim, và kim loại crimped xung quanh nó để cung cấp cho cạnh của nó xuất hiện sắc nét. Chuông sau đó hàn ống chính.Các van4 các đốt ngón tay và phụ kiện ống đầu tiên được rút ra trên một giùi để khoan sắt như ống và chuông. Các khớp nối được uốn cong thành 30-, 45-, 60-, và góc 90 độ, và các ống nhỏ hơn là cong (bằng cách sử dụng một trong hai các thủy lực hoặc bi phương pháp được sử dụng để uốn cong các ống chính), annealed, và rửa trong axít để loại bỏ oxit và tuôn ra từ Hàn. Các trường hợp Van được cắt theo chiều dài từ ống nặng và ren lúc kết thúc. Họ sau đó cần phải có lỗ cắt thành họ phù hợp với những người của các pistons. Nhà sản xuất nhỏ thậm chí bây giờ có chương trình máy tính có chính xác đo lường nơi các lỗ cần được rút ra. Các trường hợp van có thể được cắt bằng mũi khoan mà người đứng đầu là một trong hai xác định
đang được dịch, vui lòng đợi..
Một trumpet là một công cụ đồng gió lưu ý cho giai điệu mạnh mẽ của nó vang lên bởi sự rung động môi chống lại cái loa hình chén của nó. Một trumpet bao gồm một ống hình trụ, hình thuôn dài trong một vòng lặp chính mà bùng thành một tiếng chuông. Kèn hiện đại cũng có ba van piston cũng như nhỏ, ống thứ mà hành động như điều chỉnh trượt để điều chỉnh tông. Hầu như tất cả các kèn chơi ngày hôm nay là B-flat. Đây là giai điệu tự nhiên khi chơi kèn thổi. Họ có một loạt giữa F-sắc nét dưới đây giữa C hai và một nửa quãng tám trên (kết thúc tại B), và tương đối dễ chơi hơn so với các công cụ bằng đồng khác. Các kèn đầu tiên có lẽ là những gậy mà đã bị rỗng do côn trùng. Nhiều nền văn hóa sớm, chẳng hạn như những người ở châu Phi và Australia, phát triển rỗng, ống thẳng để sử dụng như loa trong các nghi lễ tôn giáo. Những "kèn" sớm được làm từ sừng hoặc ngà của động vật, hoặc mía. 1400 bc người Ai Cập đã phát triển kèn làm từ đồng và bạc, với một cái chuông lớn. Người dân ở Ấn Độ, Trung Quốc, Tây Tạng và cũng tạo ra tiếng kèn, mà thường là dài và lồng. Một số, như sừng Alpine, nghỉ ngơi chuông của chúng trên mặt đất. Assyria, Israel, người Hy Lạp, người Etruscan, La Mã, người Celt, và các bộ tộc Teutonic tất cả đã có một số hình thức của sừng, và nhiều người đã trang trí. Những dụng cụ, trong đó sản xuất thấp, ghi chú mạnh mẽ, được sử dụng chủ yếu trong cuộc chiến hoặc trong các buổi lễ. Họ không thường được coi là nhạc cụ. Để tạo ra những tiếng kèn, phương pháp sáp mất đã được sử dụng. Trong quá trình này, sáp đã được đặt trong một khoang mà là trong hình dạng của một cây kèn. Khuôn này sau đó đã được đun nóng để sáp tan chảy, và thay vào đó bằng đồng nóng chảy được đổ, sản xuất một công cụ có vách dày. Các cuộc Thập tự chinh của những năm cuối thời Trung Cổ (1095-1270 AD) gây ra hầu hết châu Âu để tiếp xúc với nền văn hóa Ả rập, và người ta tin rằng những trumpas giới thiệu làm từ các tấm rèn kim loại. Để làm cho các ống kèn, một tấm kim loại được quấn quanh một cực và hàn. Để làm cho tiếng chuông, một mảnh kim loại có hình dạng cong của một số giống như một vòng cung của một kỷ lục quay đĩa được dovetailed. Một bên được cắt theo hình răng. Các răng này sau đó xòe luân phiên, và phía bên kia của miếng kim loại đã được đưa xung quanh và bị mắc kẹt giữa các răng. Búa vỉa vuốt nó xuống. Khoảng năm 1400 này, kèn thẳng dài được uốn cong, do đó cung cấp các âm thanh tương tự trong một dụng cụ nhỏ hơn, thuận tiện hơn. Molten đã được đổ vào ống và được phép củng cố. Điều này sau đó đã bị đánh đập để tạo thành một đường cong gần như hoàn hảo. Ống nước nóng đã được tiếp theo và dẫn đầu đã đổ ra. Các kèn cong đầu tiên được hình chữ S, nhưng nhanh chóng hình dạng tiến hóa để trở thành một vòng lặp thuôn dài thuận tiện hơn. Một loạt các kèn đã được phát triển trong nửa cuối của thế kỷ thứ mười tám, như cả hai nhạc sĩ và nhà sản xuất trumpet tìm kiếm những cách thức để làm cho các trumpet linh hoạt hơn. Một hạn chế của các trumpet đương đại là nó không thể được chơi chromatically; nghĩa là, nó không thể chơi khoảng nửa bước gọi là quy mô chromatic. Năm 1750 Joseph Anton Hampel của Dresden gợi ý cách đặt bàn tay trong chuông để giải quyết vấn đề, và Michael Woggel và Johann Andreas Stein khoảng 1.777 cúi kèn để làm cho nó dễ dàng hơn cho tay của người chơi để đạt chuông. Sự đồng thuận được rằng điều này tạo ra nhiều vấn đề hơn là giải quyết. Kèn có khóa sau, nhưng nó không bao giờ bắt gặp trên, và đã được thay thế nhanh chóng bởi kèn van. Anh tạo ra một trumpet slide, nhưng nhiều người cho rằng các nỗ lực để kiểm soát trượt là không có giá trị nó. Tuy nhiên, những nỗ lực đầu tiên để phát minh ra một cơ chế van đã được thử bởi Charles Clagget, người lấy ra một bằng sáng chế vào năm 1788. Một trong những thực tế đầu tiên, , đã van hộp hình ống phát minh bởi Heinrich Stoelzel và Friedrich Bluhmel trong 1818. Joseph Riedlin năm 1832 phát minh ra van quay, một hình thức bây giờ chỉ phổ biến ở Đông Âu. Đó là Francois Perinet vào năm 1839 người được cải thiện khi các van ống để phát minh ra piston valved trumpet, kèn ưa thích nhất của ngày hôm nay. Các van đảm bảo một trumpet đó là đầy đủ màu sắc vì chúng có hiệu quả thay đổi chiều dài ống. Một van mở cho phép không khí đi qua ống đầy đủ. Một đóng van chuyển hướng không khí đi qua ngắn, ống công ty con của nó trước khi trả lại cho các ống chính, kéo dài đường đi của nó. Một sự kết hợp của ba van cung cấp tất cả các biến thể một cây kèn chromatic cần. Các nhà máy trumpet đầu tiên được thành lập năm 1842 bởi Adolphe Sax tại Paris, và nó đã nhanh chóng theo sau bởi các nhà sản xuất quy mô lớn ở Anh và Hoa Kỳ. Linh kiện tiêu chuẩn, được phát triển bởi Gustave Besson Auguste, trở thành có sẵn trong năm 1856. Năm 1875 CG Conn thành lập một nhà máy ở Elkhart, Indiana, và cho đến ngày nay hầu hết các công cụ bằng đồng thau từ Mỹ được sản xuất tại thành phố này. Hôm nay một số dàn nhạc không hài lòng với chỉ sử dụng kèn B-flat. Hiện đã có một sự hồi sinh của kèn tự nhiên, kèn quay, và kèn mà âm thanh cao hơn so với tiêu chuẩn B-flat. Nhìn chung, tuy nhiên, kèn hiện đại sản xuất,, nhạc chuông âm nhạc màu sắc rực rỡ cao trong tương phản với mức thấp nhất, mạnh mẽ, kèn không chính xác của quá khứ. Vật liệu cụ Brass hầu hết đều được làm từ đồng thau, nhưng vàng hoặc bạc trumpet rắn có thể được tạo ra cho những dịp đặc biệt. Các loại phổ biến nhất của đồng được sử dụng là đồng thau màu vàng, đó là 70 phần trăm và 30 phần trăm đồng kẽm. Các loại bao gồm đồ đồng vàng (80 phần trăm và 20 phần trăm đồng kẽm), và đồng bạc (được làm từ đồng, kẽm, và niken). Các số lượng tương đối nhỏ của hiện kẽm trong hợp kim là cần thiết để làm cho đồng đó là hoàn toàn khả thi khi lạnh. Một số nhà sản xuất nhỏ sẽ sử dụng đồng thau đặc biệt như Ambronze (đồng 85 phần trăm, 2 trăm tin, và 13 phần trăm zinc) để làm cho một số phần của trumpet (chẳng hạn như tiếng chuông) vì các kim loại đó sản xuất một vang xa, chuông âm thanh khi xảy ra. Một số nhà sản xuất sẽ Silver hoặc goldplate các nhạc cụ bằng đồng cơ bản. Rất ít kèn không được làm bằng đồng thau. Bất kỳ con ốc thường thép; phím nước thường được lót bằng lie; các bề mặt cọ xát trong các van và các slide có thể được mạ điện bằng crom hoặc một hợp kim niken không gỉ như monel; các van có thể được lót bằng nỉ; và các phím van có thể được trang trí với mẹ của ngọc trai. Thiết kế Hầu hết kèn được dành cho sinh viên mới bắt đầu và được sản xuất hàng loạt để cung cấp nhạc cụ chất lượng khá cao với một mức giá hợp lý. Các thủ tục thường được sử dụng là để sản xuất bản sao của kèn tuyệt vời như chính xác càng tốt. Thổi kèn chuyên nghiệp, mặt khác, là một nhu cầu, cụ cao giá cao hơn, trong khi tiếng kèn cho các sự kiện đặc biệt được trang trí gần như phổ quát, được chạm khắc với thiết kế trang trí công phu. Để đáp ứng nhu cầu cho kèn tùy chỉnh-thực hiện, các nhà sản xuất đầu tiên yêu cầu các nhạc sĩ những câu hỏi như: những phong cách âm nhạc sẽ được chơi? Loại dàn nhạc hoặc quần kèn sẽ được chơi ở? Làm thế nào lớn hay giàu nên kèn được? Sau đó các nhà sản xuất có thể cung cấp một cái chuông độc đáo, hình dạng cụ thể của các điều chỉnh slide, hoặc hợp kim khác nhau hoặc mạ. Khi kèn được tạo ra, các nhạc sĩ vào vai nó và yêu cầu điều chỉnh nhỏ mà có thể cần phải được thực hiện. Đường ống chính của trumpet sau đó có thể giảm dần hơi. Người chơi trumpet chuyên nghiệp thường sẽ có một phát ngôn yêu thích mà kèn ra lệnh phải được thiết kế để phù hợp. Các Manufacturing Process Các ống chính 1 ống chính của trumpet được sản xuất từ đồng thau machinable tiêu chuẩn đầu tiên được đưa vào một cực hình, thon trục gá và bôi trơn. Một die mà trông giống như một chiếc bánh rán sau đó kéo xuống toàn bộ chiều dài của nó, do đó giảm dần và định hình nó đúng cách. Tiếp theo, các ống hình được ủ làm nóng (khoảng 1.000 độ F hoặc 538 độ C) để làm cho nó hoàn toàn khả thi. Điều này gây ra một oxit hình thành trên bề mặt của đồng thau. Để loại bỏ các dư lượng oxy hóa, ống phải được tắm trong axit sulfuric loãng trước khi bị uốn cong. 2 ống chính có thể được uốn cong bằng một trong ba phương pháp khác nhau. Một số nhà sản xuất lớn sử dụng hệ thống thủy lực để đẩy nước áp lực cao (khoảng 27.580 kilopascals) qua ống hơi cong đã được đặt trong một chết. Nước ép các bên của ống cho phù hợp với khuôn chính xác. Các nhà sản xuất lớn khác gửi vòng bi kích thước chính xác thông qua các ống. Các nhà sản xuất nhỏ hơn đổ sân vào ống, để nguội, sau đó sử dụng một đòn bẩy để uốn cong ống dẫn tại một đường cong tiêu chuẩn trước khi búa nó thành hình. Tiếng chuông 3 quả chuông vẫn được cắt ra từ tấm đồng sử dụng một mô hình chính xác. Chiếc váy hình tấm phẳng sau đó được rèn xung quanh một cực. Chỗ cái ống là hình trụ, hai đầu được mang lại với nhau thành một phần mông. Chỗ cái ống bắt đầu bùng phát, kết thúc được chồng lên nhau tạo thành một phần đùi. Toàn bộ phần sau đó được brazed với một ngọn lửa oxy propane tại 1.500 đến 1.600 độ Fahrenheit (816-871 độ C) để dấu nó. Để thực hiện một dạng hình chuông thô, một đầu được rèn quanh sừng của một đe thợ rèn. Toàn bộ ống sau đó được vẽ trên một trục gá chính xác như các ống chính, trong khi chuông được quay trên trục gá. Một sợi dây mỏng được đặt xung quanh viền của chiếc chuông, và kim loại là theo khuôn khổ xung quanh nó để cung cấp cho cạnh sự xuất hiện sắc nét của nó. Chiếc chuông được rồi hàn vào ống chính. Các van 4 đốt ngón tay và ống phụ kiện đầu tiên được vẽ trên một trục gá như là những ống và chuông. Các khớp ngón tay được uốn cong vào 30-, 45-, 60-, và góc 90 độ, và các ống nhỏ bị cong (bằng cách sử dụng thủy lực hoặc bi mang phương pháp được sử dụng để bẻ cong các ống chính), ủ, và rửa trong axit để loại bỏ các oxit và tuôn ra từ hàn. Các trường hợp của van được cắt theo chiều dài từ ống nặng và ren ở hai đầu. Sau đó, họ cần phải có lỗ cắt thành họ phù hợp với những người của piston. Ngay cả các nhà sản xuất nhỏ bây giờ có các chương trình máy tính có sẵn mà chính xác đo lường khi các lỗ cần được rút ra. Các trường hợp van có thể được cắt bằng máy khoan mà người đứng đầu được xác định một trong hai
đang được dịch, vui lòng đợi..