In The fifteenth century, Henry the Navigator, a Portuguese prince, pr dịch - In The fifteenth century, Henry the Navigator, a Portuguese prince, pr Việt làm thế nào để nói

In The fifteenth century, Henry the

In The fifteenth century, Henry the Navigator, a Portuguese prince, presided over a court in Sagres that became a center for cartographers, instrument-makers, and explorers, whose expeditions he sponsored. Seafarers returning to Sagres from the west coast of Africa reported their discoveries, and new maps were produced, extending the reaches of the known world, which in those days did not go much beyond Cape Verde. These maps became very valuable, owing to their utility in trade, war, and soul-saving, and were jealously guarded as state secrets.

The latter-day equivalent is a company called Navteq. It is the leading provider of geographic data to the Internet mapping sites and the personal-navigation industry—the boiler room of the where-you-are-and-what-to-do business. Its only real competitor is a Belgian company called Tele Atlas. Most of the Web sites, car manufacturers, and gizmo-makers—anyone involved in what are known as intelligent transportation systems—get the bulk of their raw material from these two companies. The clients differ mainly in how they choose to present the data. This allows civilians to have preferences. For example, in the recent “Saturday Night Live” mock-rap video “Lazy Sunday” two guys seeking “the dopest route” from the West Village to the Upper West Side consider using Yahoo! Maps:




“I prefer MapQuest!”

“That’s a good one, too.”

“Google Maps is the best.”

“True dat.”

“Double true!”


Despite the digitization of maps and the satellites circling the earth, the cartographic revolution still relies heavily on fresh observations made by people. Navteq, like Prince Henry, produces updates periodically (usually four times a year) for its corporate clients. Its explorers are its geographic analysts, whose job is to go onto the roads to make sure everything that it says about those roads is true—to check the old routes and record the new ones. The practice is called ground-truthing. They drive around and take note of what they call “attributes,” anything of significance to a traveller seeking his way. A road segment can have a hundred and sixty attributes, everything from a speed limit to a drawbridge, an on-ramp, or a prohibition against U-turns. New signs, new roads, new exits, new rules: if such alterations go uncollected by Navteq, the traveller, relying on a device or a map produced by one of Navteq’s clients, might well get lost or confused enough to be “fit for Muldoon’s Asylum,” as the Jones Live-Map brochure put it, in an early acknowledgment of the anguish of being lost in an automobile. (“It’s his for the violent ward, straight and sure.”) A driver making a simple left turn—say, from Broadway onto Forty-second Street—encounters a blizzard of attributes: one-way, speed limit, crosswalk, traffic light, street sign, turn restriction, two-way, hydrant.

Navteq has about six hundred field researchers and offices in twenty-three countries. There are nine field researchers in the New York metropolitan area. One morning this fall, I went out with a pair of them, Chris Arcari and Shovie Singh. They picked me up on Forty-second Street, in a white S.U.V., after making that unextraordinary left off Broadway. “We’re going to be working over by LaGuardia Airport,” Arcari said. “One of the items we need to check out is some street names. They’ve put up new signs. Then we’ll proceed to an area that we have targeted.” Arcari, who is thirty-seven and was brought up on Long Island, was the senior member of the team, and he tended to speak in the formal, euphemistic manner of a police officer testifying in court. He’d been with Navteq for ten years. Singh, a native of Trinidad who grew up in Queens, was a new hire. He’d got hooked on geography after taking some classes in the subject in college.

They were, you might say, free-driving—no navigation device or map—being not only locals but also professionals in the arcane and endlessly fascinating tri-state-area discipline of getting from here to there. They spend two to three days a week just driving around. Manhattan’s grid may be the easiest road network to master in the developed world (if we overlook the nuances), yet the routes leading to and from it are as tricky as the tributaries of the Amazon. (One of the things you notice, as you approach New York City, is that there are almost no signs saying “Manhattan.” Instead, the traveller is introduced to such notions as “Mosholu” and “Major Deegan.”) The highways are a mad thatch of interstates, parkways, boulevards, and spurs, plus river crossings galore, each with its own virtues and idiosyncrasies. There are many ways to get from point A to point B in New York, and, because of all the permutations, anyone can be a route-selection expert, or at least an enthusiast. Family gatherings inevitably feature a clutch of relatives eating cocktail nuts and arguing over the merits of various exits and shortcuts. So it was that I found myself muttering a bit when Arcari chose to take the Queensboro Bridge and maneuver through the streets of Queens to get to the Long Island Expressway and then the Brooklyn-Queens Expressway. Clearly, the way to get to LaGuardia, tolls aside, is either (a) the Queens-Midtown Tunnel or (b) the F.D.R. Drive up to the Triborough Bridge. Arcari disagreed. “The F.D.R. Drive can be hit or miss,” he said. “At times, in the middle of the day, I have sat there for extended periods.” Perhaps, but after merging onto the B.Q.E. we sat there for extended periods as well.

As we inched forward, we began to talk of our favorite and least favorite road segments. Whatever our differences, we agreed that the Cross-Bronx Expressway, a deep, eternally sluggish river of brake lights and diesel exhaust coursing through a waste of twisted rebar and abandoned scrap, is as gruesome a stretch of highway as exists in these parts. Its horrors, however, are invisible to the likes of MapQuest.

Eventually, we pulled into a gas station near the airport. Singh and Arcari mounted a G.P.S. antenna, shaped like a giant mushroom, on the roof of the car, and connected a laptop to it, upon which a map would show our progress, a G.P.S. track “like a birdseed trail.” Though we were within rocket-launcher distance of the runways and were assembling some suspicious-looking hardware, no one paid us any mind.

Singh bought a Red Bull and took the wheel. Arcari sat in back with the laptop, ready to note any changes in what they called the “geometry” of the roads.

“Whenever you’re ready, Shovie,” he said.

The first thing the men noticed was a “No Left Turn” sign out of the gas station. “That doesn’t go in the database,” Arcari said. “That’s unofficial geometry, since it pertains to a private enterprise.”

An analyst has some leeway in proposing recon missions in his territory. “The situation at LaGuardia was something I had noticed myself and thought should be revisited,” Arcari explained. In his free time, he’d been driving past the airport and, nudged by curiosity, if not conscience, had made a little detour, discovering that the Port Authority of New York and New Jersey, which runs the airport, had put up a few new road signs. This was the situation at LaGuardia.

“We’ll circle around the perimeter and then check the terminals,” Arcari said. “As we’re driving, I’m checking our geometry against what exists in reality.” Left on Runway Drive (“drop a name check”), merge onto LaGuardia Road (another name check), left onto Delta Arrivals Road. The sign for it was new. “A valid unnamed feature,” Arcari said, turning the laptop so that I could follow along as he recorded it onscreen. “I point an arrow to where the feature occurred.” A few hundred yards along, there was another new sign: “East End Rd.” Its short-lived existence as mere reality had come to an end; it was geometry now.

Seeing the road through the eyes of a ground-truther made it seem a thicket of signage—commands and designations vying for attention, like a nightmare you might have after a day of studying for a driving exam. Once you start looking for attributes, you spot them everywhere.

“Why don’t we loop around again?” Arcari said. “I want to be sure we collected everything correctly.”

The familiar frustration of going around and around on an airport road was ameliorated by the fact that no one was lost or late. After the extra orbit, we drove into Astoria, the neighborhood next to the airport. Arcari approached the neighborhood as a Zamboni would a sheet of ice, driving around the outside of the “project area,” and then going up and down the streets within it. He observed that, driving around like this, you become acutely aware of how many people are not at work. Arcari said that one of the issues that have come up in New York in recent years is the naming of streets and squares for the victims of the September 11th attacks. We came upon one of them, James Marcel Cartier Way, and Arcari was pleased to see that the name was in the database. A kind of contentment took hold, as other anomalies encountered along the way—an unlikely median strip, a “Do Not Enter” sign—turned out to be accounted for. “This should be a two-way. O.K. Good.”

Over lunch at a local diner, we discussed various attribute incidents. “One item that was an issue: on the B.Q.E., they started renumbering the exits. They did some but didn’t do others, so for a while there were two Exit 41s.”

After lunch, Arcari and Singh were due back at the central office, in Syosset, to download their findings. They offered to drive me back into Manhattan, but we agreed that it would make more sense for me to take the subway. None of us knew where to find it, though. Subway stations are not attributes; Navteq honors the primacy of the automobile, promulgated by the makers of road maps of a century ago, whose mandate was to promote auto travel and, with it, the purchase of gasoline, cars,
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Trong thế kỷ 15, Henry Navigator, một hoàng tử Bồ Đào Nha, chủ trì một tòa án tại Sagres đã trở thành một trung tâm cho cartographers, các nhà sản xuất nhạc cụ và nhà thám hiểm, cuộc thám hiểm mà ông tài trợ. Seafarers quay trở về Sagres từ bờ biển phía tây châu Phi báo cáo phát hiện của họ, và bản đồ mới được chế tạo, mở rộng nhiệt trên thế giới được biết đến, mà trong những ngày đó đã không đi ra ngoài Cape Verde. Các bản đồ này đã trở thành rất có giá trị, do của tiện ích trong thương mại, chiến tranh, và linh hồn-tiết kiệm, và đã được ganh tị bảo vệ như là bí mật nhà nước.Tương đương với latter-day là một công ty được gọi là Navteq. Đó là các nhà cung cấp hàng đầu của các dữ liệu địa lý để lập bản đồ web và ngành công nghiệp cá nhân điều hướng-phòng nồi hơi của doanh nghiệp where-you-are-and-what-to-do. Đối thủ cạnh tranh chỉ thực sự là một công ty Bỉ được gọi là Tele Atlas. Hầu hết các trang Web, nhà sản xuất xe hơi và các nhà sản xuất gizmo-bất cứ ai tham gia vào những gì được gọi là hệ thống giao thông vận tải thông minh-nhận được số lượng lớn của nguyên liệu từ hai công ty. Các khách hàng khác nhau chủ yếu là ở cách thức họ chọn để hiển thị các dữ liệu. Điều này cho phép các thường dân để có sở thích. Ví dụ, ở tại "Saturday Night Live" mô hình-rap video "Lười biếng chủ nhật" hai người tìm kiếm "các dopest tuyến đường" từ West Village để Upper West Side xem xét sử dụng Yahoo! Maps:"Tôi thích MapQuest!""Đó là tốt nhất, quá.""Google Maps là tốt nhất.""True dat.""Đôi thật!"Mặc dù số hóa của bản đồ và các vệ tinh xoay quanh trái đất, cuộc cách mạng lập vẫn còn dựa chủ yếu trên những quan sát tươi được thực hiện bởi người. NAVTEQ, như Hoàng tử Henry, sản xuất các bản Cập Nhật theo định kỳ (thường là bốn lần một năm) cho khách hàng doanh nghiệp. Thám hiểm của nó là các nhà phân tích địa lý, công việc mà là để đi vào con đường để đảm bảo rằng tất cả mọi thứ mà nó nói về những con đường thật — để kiểm tra các tuyến đường cũ và ghi lại những cái mới. Các thực hành được gọi là mặt đất-truthing. Họ lái xe xung quanh và hãy lưu ý của những gì họ gọi là "thuộc tính," bất cứ điều gì có ý nghĩa đối với một khách du lịch tìm kiếm theo cách của mình. Một phân đoạn đường có thể có thuộc tính một trăm sáu mươi, tất cả mọi thứ từ một giới hạn tốc độ một drawbridge, một trên đoạn đường nối, hoặc một lệnh cấm chống lại U-turns. Dấu hiệu mới, đường mới, mới lối thoát hiểm nhất, quy tắc mới: nếu thay đổi như vậy đi uncollected do Navteq, khách du lịch, dựa trên một thiết bị hoặc một bản đồ được sản xuất bởi một trong số khách hàng của Navteq, cũng có thể nhận được bị mất hoặc nhầm lẫn đủ để được "phù hợp đơn xin tị nạn của Muldoon," như những cuốn sách nhỏ Jones Live-đồ đặt nó, trong một sự thừa nhận đầu của nỗi đau đớn của bị mất trong một ô tô. ("Nó là của mình cho Phường bạo lực, thẳng và chắc chắn.") Một trình điều khiển làm cho một đơn giản để lại biến — nói, từ Broadway lên bốn mươi giây Street — gặp một blizzard của thuộc tính: một chiều, tăng tốc độ giới hạn, crosswalk, đèn giao thông, dấu hiệu đường phố, biến hạn chế, hai chiều, vòi.NAVTEQ có khoảng sáu trăm nhà nghiên cứu lĩnh vực và văn phòng trong 23 quốc gia. Có chín lĩnh vực nhà nghiên cứu trong vùng đô thị New York. Một buổi sáng mùa thu này, tôi đã đi với một cặp của họ, Chris Arcari và Shovie Singh. Họ đã chọn tôi trên bốn mươi-second Street, trong một màu trắng S.U.V., sau khi thực hiện mà unextraordinary rời khỏi Broadway. "Chúng tôi sẽ được làm việc trên LaGuardia Airport," Arcari nói. "Một trong những mặt hàng mà chúng tôi cần phải kiểm tra là một số tên đường phố. Họ đã đưa ra dấu hiệu mới. Sau đó chúng tôi sẽ tiến tới một khu vực mà chúng tôi đã nhắm mục tiêu." Arcari, những người là ba mươi bảy và đã được đưa lên Long Island, là thành viên cao cấp của đội, và ông có xu hướng để nói chuyện theo cách chính thức, uyển khúc ngư pháp của một sĩ quan cảnh sát chứng tại tòa án. Ông đã với Navteq trong mười năm. Singh, một bản địa của Trinidad người lớn lên tại Queens, là một thuê mới. Ông đã nhận được nối vào địa lý sau khi uống một số lớp học trong các chủ đề trong trường cao đẳng.Họ, bạn có thể nói, miễn phí-lái xe-không có thiết bị điều hướng hoặc bản đồ — là không chỉ là người dân địa phương mà còn là các chuyên gia trong các phức tạp và vô tận hấp dẫn khu vực nhà nước tri kỷ luật nhận được từ đây để có. Họ chi tiêu 2-3 ngày một tuần chỉ lái xe xung quanh. Manhattan của lưới điện có thể là mạng lưới đường dễ nhất để làm chủ phát triển trên thế giới (nếu chúng tôi bỏ qua các sắc thái), nhưng các tuyến đường dẫn đến và đi từ nó là khó khăn như các nhánh của Amazon. (Một trong những điều bạn nhận thấy, như bạn tiếp cận thành phố New York, là rằng không có gần như không có dấu hiệu nói rằng "Manhattan." Thay vào đó, các du khách được giới thiệu với các khái niệm như "Mosholu" và "Thiếu tá Deegan.") Các đường cao tốc là một thatch điên interstates, hệ, đại lộ, và spurs, cộng với sông crossings galore, mỗi Đức tính riêng của mình và idiosyncrasies. Có rất nhiều cách để có được từ điểm A đến điểm B ở New York, và, bởi vì tất cả các hoán vị, bất cứ ai có thể là một chuyên gia lựa chọn tuyến đường, hoặc ít nhất là một người đam mê. Họp mặt gia đình chắc chắn có một ly hợp của thân nhân ăn uống cocktail hạt và tranh cãi trên thành tích của các lối thoát hiểm khác nhau và các phím tắt. Vì vậy, nó đã là rằng tôi tìm thấy bản thân mình lẩm bẩm một chút khi Arcari đã chọn để có cầu Queensboro và cơ động thông qua các đường phố của các hoàng hậu để có được đến đường cao tốc Long Island và sau đó là đường cao tốc Brooklyn-Queens. Rõ ràng, cách để có được để LaGuardia, lệ phí cầu đường sang một bên, là đường hầm Queens-Midtown (a) hoặc (b) ổ đĩa F.D.R. lên đến Triborough Bridge. Arcari không đồng ý. "Ổ đĩa F.D.R. có thể bấm hoặc lỡ," ông nói. "Đôi khi, ở giữa ngày, tôi đã ngồi ở đó cho thời gian dài." Có lẽ, nhưng sau khi sáp nhập vào B.Q.E. chúng tôi ngồi đó trong thời gian dài.Khi chúng tôi inched về phía trước, chúng tôi bắt đầu nói chuyện của đoạn đường yêu thích và yêu thích nhất của chúng tôi. Bất cứ điều gì khác biệt của chúng tôi, chúng tôi đồng ý rằng Cross-Bronx Expressway, một con sông sâu, luôn luôn chậm chạp của đèn phanh và ống xả động cơ diesel sự đuổi theo thông qua một sự lãng phí xoắn cốt thép và tháo dỡ bỏ là khủng khiếp như một trải dài của đường cao tốc như tồn tại trong các bộ phận. Nỗi kinh hoàng của nó, Tuy nhiên, được vô hình để thích MapQuest.Cuối cùng, chúng tôi kéo vào một trạm xăng gần sân bay. Singh và Arcari gắn kết một ăng-ten G.P.S., hình dạng như một nấm khổng lồ, trên nóc xe, và kết nối một máy tính xách tay với nó, mà bản đồ sẽ hiển thị sự tiến bộ của chúng tôi, một ca khúc G.P.S. "như một đường mòn birdseed." Mặc dù chúng tôi đang ở trong khoảng cách phóng tên lửa của đường băng và lắp ráp một số đáng ngờ tìm phần cứng, không ai trả tiền cho chúng tôi bất kỳ tâm trí.Singh mua một Red Bull và lấy các bánh xe. Arcari ngồi trong trở lại với máy tính xách tay, sẵn sàng để lưu ý bất kỳ thay đổi nào trong những gì họ gọi là hình học"" của tuyến đường."Bất cứ khi nào bạn đã sẵn sàng, Shovie," ông nói.Lần đầu tiên những người đàn ông nhận thấy là một dấu hiệu "Không có trái bật" ra khỏi các trạm khí đốt. "Đó không đi trong cơ sở dữ liệu," Arcari nói. "Đó là hình học không chính thức, kể từ khi nó liên quan đến một doanh nghiệp tư nhân."Một nhà phân tích có một số sự trôi nổi trong đề xuất các nhiệm vụ recon trong lãnh thổ của mình. "Tình hình tại LaGuardia là một cái gì đó tôi đã nhận thấy bản thân mình và nghĩ rằng nên được xem xét lại," Arcari giải thích. Trong thời gian miễn phí của mình, ông đã lái xe qua sân bay và nudged bởi sự tò mò, nếu không lương tâm, đã thực hiện một đường vòng ít, khám phá rằng thẩm quyền cảng New York và New Jersey, chạy sân bay, đã đưa ra một vài dấu hiệu đường mới. Đây là tình hình tại LaGuardia."Chúng tôi sẽ vòng tròn xung quanh chu vi và sau đó kiểm tra các thiết bị đầu cuối," Arcari nói. "Khi chúng tôi đang lái xe, tôi là kiểm tra của chúng tôi hình học chống lại những gì tồn tại trong thực tế." Còn lại trên đường băng Drive ("thả một kiểm tra tên"), kết hợp vào LaGuardia Road (một tên kiểm tra), trái lên Delta Arrivals Road. Các dấu hiệu cho nó là mới. "Một tính năng chưa được đặt tên hợp lệ," Arcari nói, biến máy tính xách tay vì vậy mà tôi có thể làm theo như ông ghi nhận nó trên màn hình. "Tôi chỉ một mũi tên mà các tính năng xảy ra." Một vài trăm mét dọc theo, đã có một dấu hiệu mới: "East End Rd." Tồn tại ngắn ngủi là thực tế chỉ có đến kết thúc; đó là hình học bây giờ.Nhìn thấy đường qua con mắt của một mặt đất-truther đã làm cho nó có vẻ một thicket biển báo — lệnh và tên gọi ganh đua cho sự chú ý, như một cơn ác mộng bạn có thể có sau một ngày của học tập cho một kỳ thi lái xe. Một khi bạn bắt đầu tìm kiếm cho các thuộc tính, bạn tại chỗ chúng ở khắp mọi nơi."Tại sao không chúng tôi vòng lặp xung quanh một lần nữa?" Arcari cho biết. "Tôi muốn chắc chắn chúng tôi thu thập tất cả mọi thứ một cách chính xác."Những thất vọng quen thuộc của đi xung quanh và xung quanh thành phố trên một đường bay ameliorated bởi một thực tế rằng không có ai đã bị mất hoặc cuối. Sau khi quỹ đạo phụ, chúng tôi đã lái xe vào Astoria, vùng lân cận bên cạnh Sân bay. Arcari tiếp cận các khu phố như một Zamboni nào một tấm băng, lái xe xung quanh bên ngoài của vùng dự án"", và sau đó đi lên và xuống các đường phố bên trong nó. Ông quan sát thấy rằng, lái xe xung quanh như thế này, bạn trở nên sâu sắc nhận thức của bao nhiêu người đang không làm việc. Arcari nói rằng một trong những vấn đề mà đã đưa ra ở New York năm gần đây là đặt tên của đường phố và quảng trường cho các nạn nhân của 11 tháng 9 cuộc tấn công. Chúng tôi đến khi một trong số họ, James Marcel Cartier Way, và Arcari được vui mừng thấy rằng tên đã trong cơ sở dữ liệu. Một loại contentment đã giữ, như các dị thường gặp trên đường đi — một dải trung bình không, một dấu hiệu "Không nhập" — bật ra được chiếm. "Điều này nên là một hai chiều. OK tốt."Qua bữa ăn trưa tại một quán ăn địa phương, chúng tôi đã thảo luận các thuộc tính sự cố. "Một mục mà là một vấn đề: ngày B.Q.E., họ bắt đầu renumbering lối ra. Họ đã làm một số nhưng không làm những người khác, do đó, trong một thời gian đã có hai lối ra 41s."Sau khi ăn trưa, Arcari và Singh đã trở lại do ở trung tâm văn phòng, ở Syosset, để tải về những phát hiện của họ. Họ cung cấp để đưa tôi trở lại vào Manhattan, nhưng chúng tôi đã đồng ý rằng nó sẽ làm cho ý nghĩa hơn cho tôi để đi tàu điện ngầm. Không ai trong chúng ta biết nơi để tìm thấy nó, mặc dù. Trạm tàu điện ngầm là không thuộc tính; Danh dự NAVTEQ primacy của ô tô, ban hành bởi các nhà hoạch định của bản đồ đường bộ của một thế kỷ trước, có nhiệm vụ là để thúc đẩy du lịch tự động, và với nó, việc mua xăng, xe ô tô,
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Trong thế kỷ thứ mười lăm, Henry the Navigator, một hoàng tử Bồ Đào Nha, chủ trì một tòa án ở Sagres mà đã trở thành một trung tâm dành cho người vẽ bản đồ, dụng cụ-nhà sản xuất, và các nhà thám hiểm, mà cuộc thám hiểm, ông tài trợ. Thuyền viên trở về Sagres từ bờ biển phía tây châu Phi báo cáo những phát hiện của họ, và bản đồ mới được sản xuất, mở rộng đạt của thế giới biết đến, mà trong những ngày đó đã không đi nhiều ngoài Cape Verde. Các bản đồ này trở nên rất có giá trị, do công năng sử dụng trong thương mại, chiến tranh, và linh hồn, tiết kiệm và đã ghen bảo vệ bí mật nhà nước. Những ngày sau tương đương là một công ty gọi là Navteq. Nó là nhà cung cấp hàng đầu các dữ liệu địa lý vào các trang web bản đồ Internet và các cá nhân, chuyển hướng công nghiệp-phòng nồi hơi của các doanh nghiệp, nơi-bạn-là-và-gì-để-làm. Chỉ đối thủ thực sự của nó là một công ty của Bỉ gọi Tele Atlas. Hầu hết các trang web, các nhà sản xuất xe hơi, và Gizmo định ở bất cứ ai tham gia vào những gì được gọi là hệ thống giao thông thông minh-nhận được số lượng lớn nguyên liệu của họ từ hai công ty này. Các khách hàng chủ yếu khác nhau ở cách họ chọn để trình bày dữ liệu. Điều này cho phép người dân để có những sở thích. Ví dụ, ở gần đây "Saturday Night Live" video mock-rap "Lazy Sunday" hai kẻ tìm kiếm "các tuyến đường dopest" từ Làng Tây đến Upper West Side xem xét sử dụng Yahoo! Maps: "Tôi thích MapQuest!" "Đó là một trong những tốt, quá. " "Google Maps là tốt nhất." "True dat." "Double sự thật!" Mặc dù việc số hóa các bản đồ và các vệ tinh quay quanh trái đất, cuộc cách mạng bản đồ vẫn dựa chủ yếu trên những quan sát mới được thực hiện bởi con người. Navteq, như Prince Henry, sản xuất các bản cập nhật theo định kỳ (thường là bốn lần một năm) cho các khách hàng doanh nghiệp của mình. Nhà thám hiểm của nó là các nhà phân tích địa lý của nó, có công việc là để đi vào các tuyến đường để đảm bảo rằng tất cả mọi thứ mà nó nói về những con đường này là đúng sự thật như kiểm tra các tuyến đường cũ và ghi lại những cái mới. Việc thực hành được gọi là mặt đất truthing. Họ lái xe xung quanh và lưu ý những gì họ gọi là "thuộc tính" bất cứ điều gì có ý nghĩa cho một khách du lịch tìm kiếm theo cách của mình. Một đoạn đường có thể có một trăm sáu mươi thuộc tính, tất cả mọi thứ từ một giới hạn tốc độ cho một cây cầu, một trên đoạn đường nối, hoặc lệnh cấm chống lại U-turns. Dấu hiệu mới, con đường mới, lối thoát hiểm mới, quy định mới: nếu thay đổi như đi không được thu gom bởi Navteq, các du khách, dựa vào một thiết bị hoặc một bản đồ được sản xuất bởi một trong những khách hàng của Navteq của, có thể cũng bị mất hay nhầm lẫn, đủ để được "phù hợp cho Muldoon của Asylum, "như Jones Live-Bản đồ tài liệu đặt nó, trong một sự thừa nhận ban đầu của sự thống khổ vì bị mất trong một ô tô. ("Đó là của mình cho phường bạo lực, thẳng và chắc chắn.") Một người lái xe làm cho một trái nói lần lượt, từ Broadway vào Bốn mươi giây Street-gặp một trận bão tuyết của các thuộc tính đơn giản: một chiều, giới hạn tốc độ, lối qua đường, đèn giao thông , dấu hiệu đường phố, hạn chế biến, hai chiều, vòi. Navteq có khoảng sáu trăm nhà nghiên cứu thực địa và văn phòng tại hai mươi ba quốc gia. Có chín nhà nghiên cứu thực địa tại các khu vực đô thị New York. Một buổi sáng mùa thu này, tôi đi ra với một cặp trong số họ, Chris Arcari và Shovie Singh. Họ đón tôi về Bốn mươi giây Street, trong một chiếc SUV màu trắng, sau khi thực hiện mà unextraordinary rời khỏi sân khấu Broadway. "Chúng tôi đang đi để được làm việc trên của LaGuardia Airport," Arcari nói. "Một trong những mặt hàng chúng tôi cần phải kiểm tra là một số tên đường phố. Họ đã đưa ra dấu hiệu mới. Sau đó, chúng tôi sẽ tiến tới một khu vực mà chúng tôi đã nhắm mục tiêu. "Arcari, là người ba mươi bảy và đã được đưa lên ở Long Island, là thành viên cao cấp của đội bóng, và anh có xu hướng nói chuyện trong các hình thức, cách uyển khúc ngữ pháp của một cảnh sát làm chứng tại tòa án. Anh đã có Navteq cho mười năm. Singh, một người gốc Trinidad người lớn lên ở Queens, là một nhân viên mới. Anh ấy đã nối vào vị trí địa lý sau khi tham gia một số lớp học trong các môn học trong trường đại học. Họ là, bạn có thể nói, tự lái xe-no thiết bị định vị hoặc map phúc không chỉ người dân địa phương mà còn các chuyên gia trong ba trạng thái phức tạp và không ngừng hấp dẫn -Diện tích kỷ luật nhận được từ đây đến đó. Họ dành 2-3 ngày một tuần chỉ cần lái xe xung quanh. Lưới của Manhattan có thể là mạng lưới đường dễ nhất để làm chủ ở các nước phát triển (nếu chúng ta bỏ qua những sắc thái), nhưng các tuyến đường dẫn vào và từ đó như khôn lanh như các nhánh của Amazon. (Một trong những điều bạn nhận thấy, khi bạn tiếp cận thành phố New York, đó là hầu như không có dấu hiệu nói rằng "Manhattan." Thay vào đó, các du khách được giới thiệu với các khái niệm như "Mosholu" và "Major Deegan.") Các đường cao tốc một lá điên của giữa các tiểu bang, parkways, đại lộ, và spurs, cộng với cắt sông galore, mỗi nhân đức và phong cách riêng của mình. Có rất nhiều cách để đi từ điểm A đến điểm B ở New York, và, vì tất cả các hoán vị, bất cứ ai có thể là một chuyên gia đường lựa chọn, hoặc ít nhất là một người đam mê. Các cuộc tụ họp gia đình chắc chắn tính năng một bộ ly hợp của người thân ăn hạt cocktail và tranh cãi về giá trị của lối ra khác nhau và các phím tắt. Vì vậy, nó là tôi thấy mình lẩm bẩm một chút khi Arcari đã chọn để đi cầu Queensboro và cơ động thông qua các đường phố của Queens để đến Đảo đường cao tốc Long và sau đó là Brooklyn-Queens cao tốc. Rõ ràng, cách để có được để LaGuardia, lệ phí cầu đường sang một bên, hoặc là (a) các Queens Midtown-Tunnel hoặc (b) các FDR Ổ lên tới Cầu Triborough. Arcari không đồng ý. "Các FDR Drive có thể được nhấn hoặc bỏ lỡ," ông nói. "Đôi khi, ở giữa các ngày, tôi đã ngồi ở đó trong thời gian dài." Có lẽ, nhưng sau khi sáp nhập vào BQE chúng tôi ngồi đó trong thời gian dài là tốt. Như chúng ta nhích về phía trước, chúng tôi bắt đầu nói chuyện của chúng tôi yêu thích và nhất là đoạn đường yêu thích. Dù sự khác biệt của chúng tôi, chúng tôi đồng ý rằng Cross-Bronx cao tốc, một sâu, sông muôn đời chậm chạp của đèn phanh và khí thải diesel chảy qua một sự lãng phí cốt thép xoắn và phế liệu bị bỏ rơi, là khủng khiếp như một đoạn đường cao tốc như tồn tại trong các bộ phận. Nỗi kinh hoàng của nó, tuy nhiên, là vô hình cho thích của MapQuest. Cuối cùng, chúng tôi kéo vào một trạm xăng gần sân bay. Singh và Arcari gắn một ăng-ten GPS, có hình dạng giống như một cây nấm khổng lồ, trên nóc xe, và kết nối với một máy tính xách tay với nó, khi đó một bản đồ sẽ thấy sự tiến bộ của chúng tôi, theo dõi GPS "giống như một đường mòn birdseed." Mặc dù chúng tôi đã trong khoảng cách rocket launcher của đường băng và được lắp ráp một số phần cứng đáng ngờ, tìm kiếm, không có ai trả chúng tôi bất kỳ tâm. Singh đã mua một Red Bull và lấy bánh xe. Arcari ngồi lại với các máy tính xách tay, sẵn sàng để lưu ý bất kỳ thay đổi trong những gì họ gọi là "hình học" của những con đường. "Bất cứ khi nào bạn đã sẵn sàng, Shovie," ông nói. Điều đầu tiên những người đàn ông nhận thấy là một "Không Rẽ trái "đăng xuất khỏi các trạm xăng. "Điều đó không đi vào các cơ sở dữ liệu," Arcari nói. "Đó là hình học không chính thức, vì nó gắn liền với một doanh nghiệp tư nhân." Một nhà phân tích có một số mất nhiều thời gian trong việc đề xuất các nhiệm vụ trinh sát trong lãnh thổ của mình. "Tình hình ở LaGuardia là một cái gì đó tôi đã nhận thấy bản thân mình và suy nghĩ nên được xem xét lại," Arcari giải thích. Trong thời gian rảnh rỗi của mình, anh đã lái xe qua sân bay và, huých nhẹ bởi sự tò mò, nếu không lương tâm, đã thực hiện một ít đường vòng, phát hiện ra rằng các quyền cảng New York và New Jersey, chạy sân bay, đã đưa ra một vài dấu hiệu đường mới. Đây là tình huống ở LaGuardia. "Chúng tôi sẽ tròn xung quanh chu vi và sau đó kiểm tra các thiết bị đầu cuối," Arcari nói. "Khi chúng tôi đang lái xe, tôi đang kiểm tra hình học của chúng ta chống lại những gì tồn tại trong thực tế." Còn lại trên Runway Drive ("thả một kiểm tra tên"), nhập vào LaGuardia Road (kiểm tra khác tên), trái lên Delta Arrivals Road. Các dấu hiệu cho nó được mới. "Một tính năng không rõ tên hợp lệ," Arcari cho biết, biến máy tính xách tay để tôi có thể làm theo cùng khi ông ghi lại nó trên màn hình. "Tôi chỉ là một mũi tên để nơi năng xảy ra." Một vài trăm thước dọc, có một dấu hiệu mới: sự tồn tại ngắn ngủi của nó chỉ như những thực tế đã đi đến một kết thúc; "East End Rd." đó là hình học bây giờ. Nhìn thấy con đường qua con mắt của một đất-truther đã làm cho nó có vẻ là một bụi cây của biển-lệnh và sự chỉ định cạnh tranh cho sự chú ý, giống như một cơn ác mộng mà bạn có thể có sau một ngày học tập cho một kỳ thi lái xe. Một khi bạn bắt đầu tìm kiếm các thuộc tính, bạn phát hiện ra chúng ở khắp mọi nơi. "Tại sao chúng ta không vòng quanh một lần nữa?" Arcari nói. "Tôi muốn chắc chắn rằng chúng tôi thu thập được tất cả mọi thứ một cách chính xác." Sự thất vọng quen thuộc đi xung quanh và xung quanh trên một đường bay đã được cải thiện bằng cách thực tế là không có ai bị mất hoặc muộn. Sau khi các quỹ đạo thêm, chúng tôi lái xe vào Astoria, khu phố bên cạnh sân bay. Arcari tiếp cận các khu vực như một Zamboni cách cầm tấm băng, lái xe xung quanh bên ngoài của các "khu vực dự án," và sau đó đi lên và xuống các đường phố bên trong nó. Ông quan sát thấy rằng, lái xe xung quanh như thế này, bạn trở nên nhận thức sâu sắc của bao nhiêu người không đi làm. Arcari nói rằng một trong những vấn đề đó đã đưa ra ở New York trong những năm gần đây là việc đặt tên đường phố và quảng trường cho các nạn nhân của các vụ tấn công 11 tháng 9. Chúng tôi đến khi một trong số họ, James Marcel Cartier Way, và Arcari đã vui mừng nhận thấy rằng những tên này là trong cơ sở dữ liệu. Một loại mãn đã nắm giữ, như bất thường khác gặp phải trên đường đi-an dải phân cách không, một "Do Not Enter" ký-bật ra được chiếm. "Điều này nên được một hai chiều. OK Tốt. " Qua bữa ăn trưa tại một quán ăn địa phương, chúng tôi đã thảo luận sự cố thuộc tính khác nhau. "Một trong những mục đó là một vấn đề: trên BQE, họ bắt đầu renumbering các lối thoát hiểm. Họ đã làm một số nhưng đã không làm những người khác, vì vậy một lúc có hai 41s Thoát. " Sau khi ăn trưa, Arcari và Singh là do trở lại tại văn phòng trung tâm, trong Syosset, để tải về những phát hiện của họ. Họ cung cấp cho lái xe đưa tôi trở lại Manhattan, nhưng chúng tôi đồng ý rằng nó sẽ có ý nghĩa hơn cho tôi để đi tàu điện ngầm. Không ai trong chúng tôi biết nơi để tìm thấy nó, mặc dù. Các trạm tàu điện ngầm không phải là thuộc tính; Navteq tôn vinh tính ưu việt của ô tô, các nhà hoạch định của bản đồ đường bộ của ban hành một thế kỷ trước, với nhiệm vụ là để quảng bá du lịch tự động và cùng với nó, việc mua xăng, xe ô tô,













































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: