Pushing unnecessary thoughts away, Akihito ordered himself to stay foc dịch - Pushing unnecessary thoughts away, Akihito ordered himself to stay foc Việt làm thế nào để nói

Pushing unnecessary thoughts away,

Pushing unnecessary thoughts away, Akihito ordered himself to stay focus on his job. He moved around, scanning the club for possible places that the yakuza bosses might be having their discussions, all the while avoiding looking like a lost sheep.

He lifted an eyebrow when he scouted two men in dark suits guarding the elevator. They must be on the top floor, Akihito told himself. Straightening his back, hands gripping the plate of sashimi tightly, he walked to the direction, praying that his courage wouldn't fail him.

"Where do you think you're going?" one of the guards who resembled Suoh's size stopped him.

Courage, Akihito.

"Sashimi for Kuroda sama," Akihito spoke confidently.

The guard looked as if he wanted to find fault with Akihito's plate of sashimi but eventually stepped aside for him to pass. The minute the door to the elevator closed, Akihito's knees weakened.

Courage, Akihito, he told himself again as he leaned against the wall for some support. He wondered if he had made the right decision, keeping it from Asami. Telling Asami about the entire deal with Ishida could only place the freelance photographer in grave danger; and he would have done it if he didn't feel so darn guilty about it. He reminded himself that it was his fault that Ishida was blackmailing him.

The faint 'ting' sound marked his arrival to the top floor. Akihito straightened his body, tried his best to appear calm as the elevator doors slid open. The two guards stationed at the entrance of the elevator eyed him curiously.

Shit, he had forgotten about his hidden camera and recorder. Praying that the guards wouldn't do a full body search on him, he quickly muttered, "Kuroda sama's orders."

The guards looked at each other before nodding their heads. They opened the door, revealing a private viewing room of the club and two of Tokyo's most notorious yakuzas sitting across each other.

"Finally! What took you so long?" The man whom Akihito recognized as Kuroda asked. From what Akihito had gathered, Kuroda was almost Asami's age. Their similarities ended there. Asami resembles a god's ultimate creation, sculptured to perfection while Kuroda's square face looked rough and sagged.

Akihito thought that if Kuroda replaced his dark, bushy eyebrows and trimmed moustache, he would look like any other middle age man in Japan. A typical yakuza, Kuroda donned a black shirt, paired with a white suit and matching white tie and shoes. Even his taste in clothing is inferior compared to Asami.

Mustering his courage, Akihito walked in the room steadily, all the while praying his hands wouldn't fail him. He knelt down next to the small table, bowing in the process. "My apologies, Kuroda sama."

The corners of his menacing eyes twitched impatiently, unsatisfied with Akihito's explanation. "The next time I ask for something, I expect to be served immediately or you can say goodbye to your fucking life!" He snarled, pushing Akihito away.

What an uncouth. "Yes, Kuroda sama."

"Kuroda, you really should give this boy a break," the other man said, light heartedly.

Unlike Kuroda, Sakaki was older and has held the position of the oyabun for nearly fifteen years after his old man passed away. His wrinkled face and slightly white hair indicated he was at least in his late fifties but his face remained dignified and charismatic.

"Break? He should be lucky that I didn't beat some obedience into him," Kuroda shouted, looking at a trembling Akihito. "I haven't seen you before."

"It – it's my first day Kuroda sama," Akihito said, still kneeling in front of the yakuza.

"No wonder you're so fucking slow," Kuroda smacked Akihito's face with his gloved hands. "Now pour us some wine."

Akihito scrambled to the bar counter. He went behind the bar, randomly picked a bottle. Thankfully, he had practice opening Asami's wine or he'd be beaten for his incompetence.

As he retrieved the corkscrew from the bar, he purposely let it fall so he had a chance to switch on his recorder in his pockets. Never mind the live footage; he could always snap some photographs when they leave the club.

Get the conversation taped and get out of here, he ordered himself.

"You useless boy, get the wine open or I'll put a damn bullet in your forehead," Kuroda shouted.

Akihito bowed nervously. "I – I'm sorry Kuroda sama. I'll open the bottle right away."

Slowly, he cut off the foil with a knife he found on the bar table and removed the foil cap, placing them aside. Positioning the corkscrew, he inserted in the cork, twisting it all the way in before dislodging, all the while acting disinterested with the two bosses' conversation.

"So, about the matter we discuss earlier?" Kuroda was the first to talk.

The head of Sakaki-gumi remained silent for a moment. Finally, his eyes narrowed on Kuroda. "What you're asking me of me is serious, Kuroda."

Akihito brought two glasses to the table, knelt down.

"Do you really want that bastard to control everything there is in Japan? If we continue to bow to him, we'll lose everything!"

Akihito took a glass, slanted it to the side, pouring the wine into the glass.

Sakaki lit a cigarette. "You think we can win against him? He's the crime kingpin; he literally has Japan under his thumb. We'll never get out of this if he finds out."

Kuroda smirked. "I have someone from the inside who is willing to do the honors of assassinating him. All he asked in return is to become the waka gashira of the clan."

Sakaki laughed, "You honestly think that person you mentioned can just go right in front of him and pull the trigger? Unless the person you mentioned is the blonde guard who's always with him, I don't see how he can do it."

Kuroda lost his patience. "Are you a coward? Why are you so afraid of that fucking bastard?"

Crime kingpin of Japan? Blonde guard? Are they talking about assassinating – Akihito's thoughts trailed off when Sakaki spoke again.

"You just took your post from your old man, Kuroda. You don't know how dangerous Asami Ryuichi is."

At the mention of Asami's name, Akihito's dropped the glass. The dark red liquid fell on the carpet, soiling the carpet.

"You fucking useless bastard." Kuroda grabbed Akihito by the collar, shoving at him roughly. The photographer fell back on the carpet with a low thud and before he could regain his balance, he found himself staring at a semi-automatic gun between his eyes.

The sight of the gun made Akihito trembled. "I'm sorry, Kuroda sama , please – I'm really sorry."

"You made enough mistakes, young boy," Kuroda snarled, releasing the safety catch.

God, is this the end? Akihito closed his eyes, bracing himself for the attack. He raised both his hands, crisscrossing them across his face as a protective gesture to protect himself. Oddly, at times like this, the only person that came into his mind was the crime lord at home. He longed to see him one last time, to run his finger across his chest and to be embraced in his strong arms.

The sound of the door open had everyone's eyes attention diverted.

"What did I miss, Kuroda sama?" a confused voice asked.

Akihito opened his eyes slowly, slanted his neck to the side and upwards to see the man who had just entered the room. The color of his face drained. Akihito didn't know his name but he knew that the bulky man worked for Asami in Club Sion. He had seen him guarding Asami's office a few times when he was dragged in involuntarily.

"You're – you're – " the man stuttered, pointing his finger at Akihito.

"What?" Kuroda asked, annoyed, gun still pointed at Akihito's forehead. "You're fucking late, Hayashi. Get your sorry ass in here and inform Sasaki about your plans."

"How did he get in?"

"What the hell are you blabbing about?" Kuroda asked, lowering his gun.

Hayashi tore his gaze from Akihito to Kuroda. "He's Asami Ryuichi's lover!"

Kuroda's eyes went aflame when he heard that statement. Grabbing the photographer's collar roughly, he pulled Akihito up and flung him across the room, landing his back on the edge of the coffee table. Akihito's hand automatically went to his back where the pain was spreading.

"Kuroda, what is the meaning of this?" Sakaki growled dangerously.

Kuroda glared at Akihito. "Believe me, I am about to find out the answers myself."

With a snap of his fingers, Kuroda's bodyguards dragged Akihito up from the table. Arms at either sides of the photographer, they forced him to stand straight.

Kuroda took a menacing step forward. "Did Asami Ryuichi send you here?"

Akihito shook his head, unable to speak from the pain on the small of his back.

Kuroda flew in rage. "Liar!" he bellowed. Signaling the guard to pass him the iron bar, Kuroda raised his hands and struck it hard on Akihito's stomach.

The first strike had Akihito coughed out some bile. The pain was so intense that he was positive his ribs cracked from the blow. His knees sagged and if the guards weren't holding him, he would have fallen.

"Ready to speak now?"

Akihito groaned aloud, not bothering to hide the pain. With much difficulty, he raised his head up, staring at the enraged leader. "Fuck you."

That earned him another blow. This time, the photographer coughed out blood.

"Hayashi, your duty as the second in command begins now. You do it!" Akihito heard Kuroda addressed the other guard.

The bar was passed to Hayashi. "Release him," the newly appointed waka gashira ordered.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Akihito đẩy không cần thiết suy nghĩ đi, ra lệnh cho mình để ở tập trung vào công việc của mình. Ông di chuyển xung quanh, quét câu lạc bộ cho những nơi có thể rằng trùm yakuza có thể có các cuộc thảo luận, trong khi tránh trông như một con chiên bị mất.Ông nâng lên một lông mày khi ông phát hiện hai người đàn ông trong bộ quần áo tối canh gác Thang máy. Họ phải trên tầng thượng, Akihito nói với mình. Thẳng lưng, tay gripping các tấm của món sashimi chặt chẽ, ông đi bộ đến sự chỉ đạo, cầu nguyện rằng can đảm của mình sẽ không thất bại anh ta."Bạn nghĩ bạn đang đi đâu?" một trong các vệ sĩ người giống như kích thước của Nanano dừng lại anh ta.Can đảm, Akihito."Sashimi cho Kuroda sama," Akihito nói tự tin.Bảo vệ trông như là nếu ông muốn tìm lỗi với Akihito của tấm của món sashimi nhưng cuối cùng bước sang một bên cho anh ta để vượt qua. Phút cửa Thang máy đóng cửa, Akihito của đầu gối làm suy yếu.Can đảm, Akihito, ông nói với mình một lần nữa khi ông cúi chống lại bức tường cho một số hỗ trợ. Ông tự hỏi nếu ông đã thực hiện các quyết định đúng, Giữ nó từ Asami. Nói cho Asami về thỏa thuận toàn bộ với Ishida chỉ có thể đặt các nhiếp ảnh gia tự do trong nguy hiểm; và ông đã có thực hiện nó nếu ông không cảm thấy như vậy darn tội lỗi về nó. Ông nhắc nhở mình rằng đó là do lỗi của mình rằng Ishida blackmailing anh ta.Mờ nhạt 'ting' âm thanh đánh dấu của mình đến tầng cao nhất. Akihito thẳng cơ thể của mình, đã cố gắng tốt nhất của mình để xuất hiện bình tĩnh như Thang máy cửa trượt mở. Hai vệ sĩ đặt căn cứ tại lối vào của Thang máy mắt tò mò.Chết tiệt, ông đã quên về máy ảnh ẩn và ghi âm của mình. Cầu nguyện rằng bộ đội sẽ không làm một tìm kiếm cơ thể đầy đủ về anh ta, ông nhanh chóng muttered, "Kuroda sama đơn đặt hàng."Các vệ sĩ nhìn vào nhau trước khi nodding đầu họ. Họ mở cửa, tiết lộ một phòng riêng xem câu lạc bộ và hai trong số yakuzas nổi tiếng nhất của Tokyo ngồi trên mỗi khác."Cuối cùng! Những gì đã bạn rất lâu?" Người đàn ông mà Akihito công nhận là Kuroda yêu cầu. Từ những gì Akihito đã thu thập, Kuroda là gần như của Asami tuổi. Sự tương đồng của họ kết thúc có. Asami tương tự như sáng tạo cuối cùng của Thiên Chúa, khắc để hoàn thiện trong khi của Kuroda vuông mặt nhìn thô và cong võng cột sống.Akihito nghĩ rằng nếu Kuroda thay thế của mình lông mày rậm rạp, tối và tỉa ria, ông sẽ trông giống như bất kỳ người đàn ông trung tuổi khác tại Nhật bản. Một điển hình yakuza, các Kuroda mặc một áo sơ mi màu đen, kết hợp với một phù hợp với màu trắng và phù hợp với white tie và giày dép. Ngay cả hương vị của ông trong quần áo là kém hơn so với Asami.Đánh sự dũng cảm, Akihito bước vào phòng đều đặn, trong khi cầu nguyện tay sẽ không thất bại anh ta. Ông quỳ xuống bên cạnh bảng nhỏ, bowing trong tiến trình. "Tôi xin lỗi, Kuroda sama."Các góc của ông đe dọa mắt twitched impatiently, không hài lòng với Akihito của giải thích. "Khi tôi yêu cầu cho một cái gì đó, tôi mong đợi để được phục vụ ngay lập tức hoặc bạn có thể nói lời tạm biệt với cuộc sống chết tiệt của bạn!" Ông snarled, đẩy Akihito đi.Những gì một uncouth. "Vâng, Kuroda sama.""Kuroda, bạn thực sự nên cho cậu bé này xin đi," người khác nói, ánh sáng heartedly.Không giống như Kuroda, Sakaki là cũ và đã giữ vị trí của oyabun trong gần mười lăm năm sau khi ông già qua đời. Nhăn mặt và hơi ma của mình chỉ định ông là ít trong fifties cuối của mình nhưng khuôn mặt của mình ở lại trang nghiêm và lôi cuốn."Break? Ông nên được may mắn rằng tôi đã không đánh bại một số Vâng lời vào anh ta,"Kuroda hét lên, nhìn một Akihito rung. "Tôi đã không nhìn thấy bạn trước.""Nó-đó là ngày đầu tiên của tôi Kuroda sama," nói Akihito, vẫn còn quỳ ở phía trước của các yakuza."Không có thắc mắc bạn là như vậy fucking chậm," Kuroda smacked Akihito của khuôn mặt với đeo găng tay của mình. "Bây giờ đổ chúng tôi một số rượu vang."Akihito scrambled để thanh số lượt truy cập. Ông đã đi phía sau quầy bar, chọn ngẫu nhiên một chai. Rất may, ông đã thực hành mở của Asami rượu hoặc ông sẽ được đánh đập cho không đủ sức của mình.Như ông lấy xoắn ốc từ thanh, ông cố ý để cho nó rơi vì vậy ông đã có một cơ hội để chuyển đổi trên của ông ghi trong túi của mình. Không bao giờ nhớ những cảnh quay trực tiếp; ông luôn luôn có thể chụp một số hình ảnh khi họ rời khỏi câu lạc bộ.Có được cuộc hội thoại ghi âm sẵn và có được ra khỏi đây, ông ra lệnh cho mình."Bạn cậu bé vô ích, có được mở rượu hoặc tôi sẽ đặt một viên đạn chết tiệt ở trán của bạn," Kuroda hét lên.Akihito cúi nervously. "Tôi-tôi xin lỗi Kuroda sama. Tôi sẽ mở chai ngay lập tức."Slowly, he cut off the foil with a knife he found on the bar table and removed the foil cap, placing them aside. Positioning the corkscrew, he inserted in the cork, twisting it all the way in before dislodging, all the while acting disinterested with the two bosses' conversation."So, about the matter we discuss earlier?" Kuroda was the first to talk.The head of Sakaki-gumi remained silent for a moment. Finally, his eyes narrowed on Kuroda. "What you're asking me of me is serious, Kuroda."Akihito brought two glasses to the table, knelt down."Do you really want that bastard to control everything there is in Japan? If we continue to bow to him, we'll lose everything!"Akihito took a glass, slanted it to the side, pouring the wine into the glass.Sakaki lit a cigarette. "You think we can win against him? He's the crime kingpin; he literally has Japan under his thumb. We'll never get out of this if he finds out."Kuroda smirked. "I have someone from the inside who is willing to do the honors of assassinating him. All he asked in return is to become the waka gashira of the clan."Sakaki laughed, "You honestly think that person you mentioned can just go right in front of him and pull the trigger? Unless the person you mentioned is the blonde guard who's always with him, I don't see how he can do it."Kuroda lost his patience. "Are you a coward? Why are you so afraid of that fucking bastard?"Crime kingpin of Japan? Blonde guard? Are they talking about assassinating – Akihito's thoughts trailed off when Sakaki spoke again."You just took your post from your old man, Kuroda. You don't know how dangerous Asami Ryuichi is."At the mention of Asami's name, Akihito's dropped the glass. The dark red liquid fell on the carpet, soiling the carpet."You fucking useless bastard." Kuroda grabbed Akihito by the collar, shoving at him roughly. The photographer fell back on the carpet with a low thud and before he could regain his balance, he found himself staring at a semi-automatic gun between his eyes.The sight of the gun made Akihito trembled. "I'm sorry, Kuroda sama , please – I'm really sorry.""You made enough mistakes, young boy," Kuroda snarled, releasing the safety catch.God, is this the end? Akihito closed his eyes, bracing himself for the attack. He raised both his hands, crisscrossing them across his face as a protective gesture to protect himself. Oddly, at times like this, the only person that came into his mind was the crime lord at home. He longed to see him one last time, to run his finger across his chest and to be embraced in his strong arms.The sound of the door open had everyone's eyes attention diverted."What did I miss, Kuroda sama?" a confused voice asked.Akihito opened his eyes slowly, slanted his neck to the side and upwards to see the man who had just entered the room. The color of his face drained. Akihito didn't know his name but he knew that the bulky man worked for Asami in Club Sion. He had seen him guarding Asami's office a few times when he was dragged in involuntarily."You're – you're – " the man stuttered, pointing his finger at Akihito."What?" Kuroda asked, annoyed, gun still pointed at Akihito's forehead. "You're fucking late, Hayashi. Get your sorry ass in here and inform Sasaki about your plans.""How did he get in?""What the hell are you blabbing about?" Kuroda asked, lowering his gun.Hayashi tore his gaze from Akihito to Kuroda. "He's Asami Ryuichi's lover!"Kuroda's eyes went aflame when he heard that statement. Grabbing the photographer's collar roughly, he pulled Akihito up and flung him across the room, landing his back on the edge of the coffee table. Akihito's hand automatically went to his back where the pain was spreading."Kuroda, what is the meaning of this?" Sakaki growled dangerously.Kuroda glared at Akihito. "Believe me, I am about to find out the answers myself."With a snap of his fingers, Kuroda's bodyguards dragged Akihito up from the table. Arms at either sides of the photographer, they forced him to stand straight.Kuroda took a menacing step forward. "Did Asami Ryuichi send you here?"Akihito shook his head, unable to speak from the pain on the small of his back.Kuroda flew in rage. "Liar!" he bellowed. Signaling the guard to pass him the iron bar, Kuroda raised his hands and struck it hard on Akihito's stomach.The first strike had Akihito coughed out some bile. The pain was so intense that he was positive his ribs cracked from the blow. His knees sagged and if the guards weren't holding him, he would have fallen."Ready to speak now?"Akihito groaned aloud, not bothering to hide the pain. With much difficulty, he raised his head up, staring at the enraged leader. "Fuck you."That earned him another blow. This time, the photographer coughed out blood."Hayashi, your duty as the second in command begins now. You do it!" Akihito heard Kuroda addressed the other guard.The bar was passed to Hayashi. "Release him," the newly appointed waka gashira ordered.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đẩy những suy nghĩ không cần thiết đi, Akihito đặt mình ở lại tập trung vào công việc của mình. Anh di chuyển xung quanh, quét câu lạc bộ cho những nơi có thể là các tên trùm yakuza có thể có các cuộc thảo luận của họ, tất cả trong khi tránh trông như một con chiên lạc. Anh nhướng một bên lông mày khi anh thám hai người đàn ông trong bộ vest đen canh gác thang máy. Họ phải nằm trên tầng cao nhất, Akihito nói với chính mình. Thẳng lưng, hai tay nắm chặt tấm sashimi chặt, anh bước đến hướng, cầu nguyện cho sự can đảm của mình sẽ không thất bại anh ta. "Nơi nào bạn nghĩ rằng bạn đang đi?" một trong những bảo vệ những người giống như kích thước Suoh của ngăn anh lại. Courage, Akihito. "Sashimi cho Kuroda sama," Akihito nói một cách tự tin. Người bảo vệ trông như thể ông muốn tìm lỗi với đĩa sashimi Akihito nhưng cuối cùng bước sang một bên để có thể đi. Giây phút cánh cửa thang máy đóng lại, đầu gối Akihito suy yếu. Courage, Akihito, ông nói với mình một lần nữa khi cậu dựa vào tường cho một số hỗ trợ. Anh tự hỏi nếu ông đã thực hiện các quyết định đúng đắn, giữ nó từ Asami. Asami nói về toàn bộ thỏa thuận với Ishida chỉ có thể đặt các nhiếp ảnh gia tự do nguy hiểm nghiêm trọng; và ông đã có thể làm điều đó nếu anh không cảm thấy như vậy darn tội lỗi về điều đó. Ông nhắc nhở mình rằng đó là lỗi của mình mà Ishida đã tống tiền anh ta. Các âm thanh mờ nhạt 'ting' đánh dấu khi ông lên tầng trên cùng. Akihito thẳng cơ thể của mình, cố gắng hết sức mình để xuất hiện bình tĩnh khi cửa thang máy trượt mở. Hai người gác tại lối vào của thang máy nhìn anh một cách tò mò. Chết tiệt, anh ta đã quên về máy ảnh và máy ghi âm ẩn của mình. Cầu nguyện rằng các vệ sĩ sẽ không làm một tìm kiếm trên toàn bộ cơ thể anh ta, anh ta nhanh chóng lẩm bẩm, "đơn đặt hàng Kuroda sama." Các lính canh nhìn nhau trước khi gật đầu. Họ mở cửa, để lộ một phòng xem tin của câu lạc bộ và hai yakuzas khét tiếng nhất của Tokyo đang ngồi đối diện nhau. "Cuối cùng! gì lâu thế?" Người đàn ông mà Akihito công nhận là Kuroda hỏi. Từ những gì Akihito đã tụ tập, Kuroda đã gần tuổi của Asami. Tương đồng của họ kết thúc ở đó. Asami giống sáng tạo cuối cùng của một vị thần, điêu khắc đến sự hoàn hảo trong khi khuôn mặt vuông Kuroda trông thô và rũ xuống. Akihito nghĩ rằng nếu Kuroda thay đen tối của mình, lông mày rậm và ria mép cắt tỉa, anh sẽ giống như bất kỳ người đàn ông tuổi trung niên khác ở Nhật Bản. Một yakuza điển hình, Kuroda mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, kết hợp với một bộ đồ màu trắng và phù hợp với cà vạt trắng và giày dép. Ngay cả hương vị của mình trong quần áo là kém hơn so với Asami. mustering can đảm của mình, Akihito bước vào phòng ổn định, tất cả các trong khi cầu nguyện bàn tay của mình sẽ không thất bại anh ta. Ông quỳ xuống bên cạnh chiếc bàn nhỏ, cúi đầu trong quá trình này. "Tôi xin lỗi, Kuroda sama." Khóe mắt đầy đe dọa của ông co giật sốt ruột, không hài lòng với lời giải thích của Akihito. "Lần sau, tôi hỏi cho một cái gì đó, tôi hy vọng sẽ được phục vụ ngay lập tức hoặc bạn có thể nói lời tạm biệt với cuộc sống fucking của bạn!" Anh gầm gừ, đẩy Akihito đi. Thật là một thô kệch. "Vâng, Kuroda sama." "Kuroda, bạn thực sự cần cho cậu bé này nghỉ ngơi," người đàn ông khác nói, hững ánh sáng. Không giống như Kuroda, Sakaki đã lớn tuổi và đã giữ vị trí của oyabun cho gần mười lăm năm sau khi người đàn ông cũ của mình qua đời. Khuôn mặt nhăn nheo của ông và mái tóc hơi trắng ra dấu hiệu mình ít nhất là ở tuổi ngũ tuần cuối của mình nhưng khuôn mặt của ông vẫn xứng đáng và lôi cuốn. "Break? Anh ấy phải là may mắn mà tôi đã không đánh bại một số sự vâng phục vào anh ta," Kuroda hét lên, nhìn vào một run rẩy Akihito. "Tôi đã không nhìn thấy bạn trước." "Nó - đó là ngày đầu tiên Kuroda sama của tôi". Akihito nói, vẫn còn quỳ ở phía trước của yakuza "Không có tự hỏi bạn là như vậy fucking chậm," Kuroda vỗ mặt Akihito với đeo găng của mình tay. "Bây giờ chúng tôi đổ một ít rượu." Akihito tranh giành đến quầy bar. Ông đã đi phía sau quầy bar, ngẫu nhiên chọn một chai. Rất may, ông đã thực hành mở rượu Asami hoặc anh sẽ bị đánh đập vì thiếu năng của mình. Khi anh lấy được corkscrew từ quán bar, anh ta cố ý để cho nó rơi vì vậy anh đã có một cơ hội để bật ghi âm của mình trong túi của mình. Không bận tâm về cảnh sống; ông luôn luôn có thể chụp một số hình ảnh khi họ rời khỏi câu lạc bộ. Lấy chuyện được ghi âm và có được ra khỏi đây, ông ra lệnh cho chính mình. "Bạn trai vô dụng, có rượu mở hoặc tôi sẽ đặt một viên đạn chết tiệt trên trán của bạn," Kuroda hét lên . Akihito cúi đầu lo lắng. "Tôi -.. Tôi xin lỗi Kuroda sama tôi sẽ mở chai ngay" Từ từ, ông ta cắt lá có một con dao được tìm thấy trên bảng thanh và loại bỏ các nắp lá, đặt chúng sang một bên. Định vị corkscrew, ông lắp vào cái nút chai, xoắn nó tất cả các cách trước khi đánh bật, tất cả các trong khi hành động vô tư với cuộc trò chuyện của hai ông chủ '. "Vì vậy, về vấn đề này chúng tôi thảo luận trước đó?" Kuroda là người đầu tiên nói chuyện. Người đứng đầu Sakaki-gumi vẫn im lặng một lúc. Cuối cùng, đôi mắt nheo lại trên Kuroda. "Những gì bạn đang hỏi tôi về tôi là nghiêm trọng, Kuroda." Akihito đã đưa hai kính để bàn, quỳ xuống. "Bạn có thực sự muốn rằng con hoang để kiểm soát mọi thứ có ở Nhật Bản? Nếu chúng tôi tiếp tục cúi đầu trước anh ấy, chúng tôi sẽ mất tất cả! " Akihito mất một ly, nghiêng nó sang một bên, rót rượu vào ly. Sakaki châm một điếu thuốc. "Bạn có nghĩ rằng chúng ta có thể giành chiến thắng chống lại ông Anh ấy là trùm tội phạm;?.. Ông nghĩa đen có Nhật Bản dưới ngón tay cái của mình Chúng tôi sẽ không bao giờ nhận ra điều này nếu anh ta phát hiện ra" Kuroda cười. "Tôi có một người nào đó từ bên trong những người sẵn sàng làm các danh hiệu của việc ám sát ông. Tất cả các anh hỏi lại là trở thành gashira waka của gia tộc." Sakaki cười, "Bạn thật sự nghĩ rằng người bạn đề cập đến chỉ có thể đi ngay trong trước mặt anh và kéo kích hoạt? Trừ khi người mà bạn đề cập là bảo vệ tóc vàng người luôn luôn với anh ấy, tôi không thấy làm thế nào ông có thể làm điều đó. " Kuroda mất kiên nhẫn. "Bạn là một kẻ hèn nhát? Tại sao các ngươi sợ của tên khốn chết tiệt?" Crime kingpin của Nhật Bản? Bảo vệ tóc vàng? Họ đang nói về vụ ám sát -. Tư tưởng Akihito nhỏ dần khi Sakaki nói một lần nữa ".. Bạn chỉ cần lấy bài của bạn từ người đàn ông cũ của bạn, Kuroda Bạn không biết làm thế nào nguy hiểm Asami Ryuichi là" Khi nói tới tên Asami của, Akihito rơi kính. Các chất lỏng màu đỏ sẫm rơi trên thảm, làm dơ thảm. "Đồ khốn chết tiệt vô dụng." Kuroda nắm lấy Akihito cổ áo, xô đẩy anh thô bạo. Các nhiếp ảnh gia đã giảm trở lại trên thảm một tiếng huỵch thấp và trước khi anh có thể lấy lại thăng bằng, anh thấy mình nhìn chằm chằm vào một khẩu súng bán tự động giữa hai mắt của mình. Nhìn thấy khẩu súng làm Akihito run lên. "Tôi xin lỗi, Kuroda sama, xin vui lòng -. Tôi thực sự xin lỗi" . "Bạn khiến đủ những sai lầm, cậu bé," Kuroda gầm gừ, nhả catch an toàn của Thiên Chúa, đây là kết thúc? Akihito nhắm mắt lại, giằng mình cho cuộc tấn công. Ông giơ cả hai tay, dọc ngang chúng trên khuôn mặt của mình như là một cử chỉ bảo vệ để bảo vệ mình. Nhưng kỳ lạ, có những lúc như thế này, người duy nhất đi vào tâm trí của ông là chúa tội phạm ở nhà. Ông mong muốn được nhìn thấy anh một lần cuối cùng, để chạy ngón tay trước ngực và để được ôm trong vòng tay mạnh mẽ của mình. Những âm thanh của cánh cửa mở có đôi mắt chú ý của mọi người chuyển hướng. "Điều gì đã làm tôi nhớ, Kuroda sama?" một giọng bối rối hỏi. Akihito mở mắt ra từ từ, nghiêng cổ sang một bên và trở lên để xem người đàn ông vừa bước vào phòng. Màu sắc của khuôn mặt của mình để ráo nước. Akihito không biết tên của mình, nhưng ông biết rằng người đàn ông cồng kềnh làm việc cho Asami trong Club Sion. Ông đã nhìn thấy anh bảo vệ văn phòng của Asami một vài lần khi cậu kéo vào không tự nguyện. "Anh - bạn -". người đàn ông lắp bắp, chỉ tay vào Akihito "Cái gì?" Kuroda hỏi, bực mình, khẩu súng vẫn chĩa vào trán Akihito. "Bạn đang fucking muộn, Hayashi. Nhận ass xin lỗi của bạn tại đây và thông Sasaki về kế hoạch của bạn." "Làm thế nào mà ông có được trong?" "Cái quái gì đang bạn blabbing về?" Kuroda hỏi, hạ súng. Hayashi xé mắt khỏi Akihito để Kuroda. "Anh ấy là người yêu của Asami Ryuichi!" mắt Kuroda đã bốc cháy khi nghe câu nói đó. Túm lấy cổ áo của nhiếp ảnh gia khoảng, anh kéo Akihito lên và ném anh ta ngang qua căn phòng, hạ cánh trở lại của mình trên các cạnh của bàn cà phê. Mặt Akihito tự động đi lại của mình, nơi cơn đau đã lan rộng. "Kuroda, ý nghĩa của việc này là gì?" Sakaki gầm gừ một cách nguy hiểm. Kuroda lườm Akihito. "Tin tôi đi, tôi về để tìm ra câu trả lời bản thân mình." Với một cái búng tay, vệ sĩ của Kuroda kéo Akihito lên khỏi bàn. Arms ở hai bên của các nhiếp ảnh gia, chúng ép ông phải đứng thẳng. Kuroda đã bước một bước về phía trước đầy đe dọa. "Ý của Asami Ryuichi gửi cho bạn đây?" Akihito lắc đầu, không thể nói chuyện từ những đau đớn trên lưng của mình. Kuroda đã bay trong cơn giận dữ. "Liar!" anh gầm lên. Tín hiệu bảo vệ để vượt qua anh ta thanh sắt, Kuroda giơ tay lên và đập nó cứng lên bụng Akihito. Cuộc đình công đầu tiên đã Akihito ho ra một số mật. Sự đau đớn dữ dội mà ông đã tích cực xương sườn của ông nứt cú đòn. Đầu gối cong võng và nếu các vệ sĩ đã không giữ anh ta, anh ta đã ngã xuống. "Sẵn sàng để nói chuyện bây giờ?" Akihito rên rỉ lớn tiếng, không buồn che giấu nỗi đau. Với nhiều khó khăn, ông ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào các nhà lãnh đạo nổi giận. "Fuck you." Điều đó đã khiến ông được đòn khác. Lần này, các nhiếp ảnh gia ho ra máu. "Hayashi, nhiệm vụ của bạn là chỉ huy thứ hai bắt đầu ngay bây giờ. Bạn làm điều đó!" Akihito nghe Kuroda quyết bảo vệ khác. Các thanh đã được thông qua để Hayashi. "Thả anh ta," các gashira waka mới được bổ nhiệm đã ra lệnh.



























































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: