Sorting Charles Tiebout: The Construction and Stabilization of Postwar dịch - Sorting Charles Tiebout: The Construction and Stabilization of Postwar Việt làm thế nào để nói

Sorting Charles Tiebout: The Constr

Sorting Charles Tiebout: The Construction and Stabilization of Postwar Public Good Theory
John D. Singleton

30 December 2013



PRELIMINARY AND INCOMPLETE DRAFT. PLEASE DO NOT CITE.


Abstract
A substantial and diverse literature in economics traces its intellectual roots to Charles Tiebout’s 1956 article, “The Pure Theory of Local Expenditure.” Its present recognition, frequently attributed to originating the idea of “voting with your feet,” however, contrasts sharply with its obscurity during Tiebout’s academic career, which was tragically cut short by his passing in 1968. Penned as a qualification to Paul Samuelson’s “pure theory,” the article failed to influence the stabilization of postwar public good theory, despite Tiebout’s engagement with key figures in its construction. Moreover, his death preceded the application of its central mechanism to public, urban, and environmental topics via hedonic, sorting, and computational general equilibrium models. Viewed in this way, the history of Tiebout’s article, and thereby the history of public economics, has remarkably little to do with Tiebout himself. Professionally, though, the article reflected Tiebout’s lifelong interest in issues of local economies and governance. The social and political context of urban sprawl and political fragmentation that accompanied the rapid growth of metropolitan areas, such as Chicago, Los Angeles, and Seattle, raised novel questions in local public finance for researchers before a knowledge community existed to credit their work. For Tiebout, it stimulated his collaboration with Vincent Ostrom and Robert Warren and later involvement in the burgeoning interdisciplinary field of regional science.







john.singleton@duke.edu. I am grateful for the financial support of the Center for the History of Political Economy and appreciative of the input from colleagues, students, and family of Charles Tiebout, including William R. Allen, William Beyers, David Boyce, James Buchanan, W. Lee Hansen, Geoffrey Hewings, Theodore Lane, Douglass North, Bruce Tiebout, Robert Warren, and Burton Weisbrod that made this research possible. Tamara Stasik and the staff of the Lilly Library at the University of Indiana Bloomington, the staff of the David M. Rubenstein Library at Duke University, the Special Collections staff at the University of Washington, Jo Ann Burgess at the Buchanan House, and Angela Zemonek also deserve numerous thanks. I received valuable comments from Bruce Caldwell, Craufurd Goodwin, Kevin Hoover, Steve Medema, Roy Weintraub, and participants in the HOPE lunch seminars.

1. Introduction
For a handful of articles, their reference alone is enough to invoke their central idea among economists – Akerlof (1970), Coase (1960), Lucas (1976), Stigler (1961), etc. In many cases, such papers are regarded as the foundation of an entire literature, drawing citations by later researchers that connect their work with the original insight. Tiebout (1956) – people “vote with their feet” – is another such example. This recognition predictably brings professional rewards to the originator, who often shepherds the nascent research program. The papers thereby structure the stock histories of institutions and fields, which their authors are eager to nurture. In this respect, though, Charles M. Tiebout stands out as a notable exception.
It is tempting to ascribe Tiebout’s curiosity in this regard to his early death. While teaching at the University of Washington in 1968, Tiebout, known to his friends and colleagues as Charlie, suffered a sudden heart attack and died at the age of 43. Although a well-respected regional economist, colleague, and mentor, the article for which he is remembered had gained less than 50 citations at the time of his tragic passing.1 This explanation remains incomplete, however. As the history of his academic career reveals, while Tiebout was not present to reap where he sowed, his seed had initially fallen on dry ground.
Figures around whom the postwar history of public economics is typically framed include Richard Musgrave and James Buchanan, with Paul Samuelson’s seminal 1954 “The Pure Theory of Public Expenditure” serving as an analytical point of departure. In this narrative, Musgrave’s The Theory of Public Finance, first published in 1959, and Buchanan’s The Calculus of Consent, published in 1962 with Gordon Tullock, represent the research programs in postwar public economics that emerged from an earlier discourse. Sturn (2010) highlights the historical influences – Wicksell, Lindahl, and the German tradition in public finance – that Musgrave drew upon in his work, while Samuelson’s complex motivations in the 1954 paper are analyzed by Pickhardt (2006). The countervailing public choice research program and community built by Buchanan is the subject of Medema (2000) and (2011). Marciano (2013) traces the intellectual development of Buchanan’s thought in this period through his writings and correspondence with Samuelson. Collectively, it is a story in which Charles Tiebout only rightfully occupies a footnote.


1 Google Scholar search, 24 September 2013. For comparison, twelve years after their publication, Coase (1960) had over 280 citations while Stigler (1961) had about 180.

Indeed, Tiebout’s “A Pure Theory of Local Expenditure” (1956), penned as a qualification to Samuelson (1954), failed to influence the stabilization of postwar public good theory despite his engagement with these key figures in its construction. As a Ph.D student at the University of Michigan in the early 1950s, Tiebout first raised the idea of preferences being revealed for public goods by mobility across local communities in Musgrave’s graduate seminar on public finance.
Regardless, Musgrave did not find the idea especially compelling, never addressing it significantly in his own work. Musgrave did bring Tiebout into brief contact with James Buchanan at a 1959 NBER conference, though. Despite their shared interest in local public finance, however, Tiebout did not participate, either personally or intellectually, in the growing public choice research program. Not until after Tiebout’s death would Buchanan engage Tiebout (1956) (Buchanan and Goetz 1972).
Similarly, Tiebout also exchanged a series of letters with Samuelson, who authored a short response to Tiebout’s paper in 1958. Samuelson had questioned the practicality of the mechanism with an example of optimal marriage assignments. In his letters, Tiebout attempted to reassure Samuelson that he did not view sorting as a solution to the public goods problem either while also subtly pointing out the important differences between Samuelson’s illustration and the model. Samuelson was neither persuaded nor interested by the idea and its implications. As a result, Tiebout’s obscurity in the immediate postwar history of public economics was not a product of hostility to his contribution or of ignorance of it, but simply of indifference.
Public economics up through Tiebout’s death in 1968, though, only provides a partial account of the field’s history and almost none at all of Tiebout (1956)’s history. The following year, Wallace Oates published his test of the “Tiebout hypothesis,” relating local property values to tax rates and public expenditures. This and the multitude of work that followed pursued lines of inquiry in which the Tiebout (1956) mechanism – eventually termed Tiebout sorting – plays a central role. These include studies of its empirical relevance, the theoretical and equilibrium properties, and applications to public, urban, education, and environmental topics via hedonic, sorting, and computational general equilibrium models.2 Forty five years on from Tiebout’s

2 Recent examples of papers in this literature include Banzhaf and Walsh (2008), Bayer and McMillan (2012), Cellini, Ferreira, and Rothstein (2010), Coate (2013), and Kuminoff (2012). See Oates (1998) for a compendium of earlier work and Kuminoff, Smith, and Timmins (2013) for a recent review of related work.

passing, Tiebout (1956) boasts nearly 11,500 citations, ranking it among the most cited articles in economics. By comparison, Samuelson (1954) claims under 6,000, while Musgrave (1959) and Buchanan and Tullock (1962) own approximately 5,400 and 8,000 citations respectively.3 While the reasons later researchers took up the idea – and, moreover, credited Tiebout with the insight
– are of immense interest, the focus here remains on the context in which Tiebout himself operated and authored the original paper.
Despite largely failing to excite his economist peers and colleagues with the idea in his lifetime, Tiebout continued to pursue related topics. At UCLA, this brought him into contact with the political scientist Vincent Ostrom at the Bureau of Governmental Research. Ostrom initially undertook a significant project to study the incorporation of the city of Lakewood, California, which contracted out its municipal services from Los Angeles County. Their prospective joint monograph would place the organization of metropolitan governments in an explicitly economic framework, where municipal services were bought and sold in a “quasi-market.” This drew the ire of other political scientists in the Bureau, resulting in Tiebout and Ostrom’s removal from the project and the eventual joint authorship of an article with Robert Warren instead (Ostrom, Tiebout, and Warren 1961). This brief collaboration represents a prehistory to the Bloomington school of institutional analysis (Aligica and Boettke 2009).
The history of Tiebout’s academic career, therefore, illuminates two important contexts of Tiebout (1956). First, the social context is tracked by Tiebout’s own physical and intellectual migrations. Having grown up in Greenwich, Connecticut and worked in local public administration before graduate school, Tiebout was keenly aware of the forces driving commuters into the
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Phân loại Charles Tiebout: Việc xây dựng và ổn định sau chiến tranh lý thuyết công cộng tốtJohn D. Singleton30 tháng 12 năm 2013DỰ THẢO SƠ BỘ VÀ KHÔNG ĐẦY ĐỦ. XIN VUI LÒNG KHÔNG TRÍCH DẪN.Tóm tắtVăn học đáng kể và đa dạng kinh tế dấu vết nguồn gốc từ trí tuệ của Charles Tiebout bài viết năm 1956, "Lý thuyết tinh khiết của chi tiêu địa phương." Công nhận hiện tại của nó, thường xuyên cho là có nguồn gốc từ ý tưởng của "bỏ phiếu với bàn chân của bạn," Tuy nhiên, tương phản mạnh với tối tăm của nó trong sự nghiệp Hàn lâm của Tiebout, mà tragically cắt ngắn của đi của ông vào năm 1968. Đã viết như một trình độ chuyên môn để Paul Samuelson của "tinh khiết và các lý thuyết", bài viết không ảnh hưởng đến ổn định sau chiến tranh lý thuyết tốt công cộng, mặc dù sự tham gia của Tiebout với các nhân vật quan trọng trong cấu trúc. Hơn nữa, cái chết của ông trước việc áp dụng các cơ chế trung tâm đến chủ đề công cộng, thành thị, và môi trường thông qua mô hình hedonic, phân loại, và tính toán cân bằng chung. Xem bằng cách này, lịch sử của bài viết của Tiebout, và do đó lịch sử của khu vực kinh tế, có rất ít để làm với Tiebout mình. Chuyên nghiệp, Tuy nhiên, bài viết phản ánh quan tâm đến các vấn đề của nền kinh tế địa phương và quản trị suốt đời của Tiebout. Bối cảnh xã hội và chính trị của đô thị sprawl và phân mảnh chính trị đi kèm với sự phát triển nhanh chóng của khu vực đô thị, chẳng hạn như Chicago, Los Angeles và Seattle, đưa ra câu hỏi cuốn tiểu thuyết ở địa phương tài chính cho nhà nghiên cứu trước khi một cộng đồng kiến thức tồn tại cho tín dụng công việc của họ. Cho Tiebout, nó kích thích của ông hợp tác với Vincent Ostrom và Robert Warren và sau đó tham gia trong lĩnh vực đang phát triển liên ngành của khu vực khoa học. john.singleton@duke.edu. Tôi biết ơn đối với sự hỗ trợ tài chính của Trung tâm cho lịch sử kinh tế chính trị và đánh giá cao của các đầu vào từ các đồng nghiệp, sinh viên và gia đình của Charles Tiebout, trong đó có William R. Allen, William Beyers, David Boyce, James Buchanan, W. Lee Hansen, Geoffrey Hewings, Theodore Lane, Douglass North, Bruce Tiebout, Robert Warren và Burton Weisbrod mà làm cho nghiên cứu này có thể. Tamara Stasik và đội ngũ nhân viên thư viện đại học Indiana Bloomington Lilly, các nhân viên của David M. Rubenstein thư viện tại Đại học Duke, nhân viên các bộ sưu tập đặc biệt tại Đại học Washington, Jo Ann Burgess tại nhà Buchanan và Angela Zemonek cũng xứng đáng cảm ơn rất nhiều. Tôi nhận được ý kiến có giá trị từ Bruce Caldwell, Craufurd Goodwin, Kevin Hoover, Steve Medema, Roy Weintraub, và những người tham gia hội thảo ăn trưa hy vọng. 1. giới thiệuĐối với một số bài viết, tham khảo của họ một mình là đủ để gọi của ý tưởng trung tâm trong số các nhà kinh tế-Akerlof (1970), Coase (1960), Lucas (1976), Stigler (1961), vv. Trong nhiều trường hợp, các giấy tờ được coi như là nền tảng của một toàn bộ văn học, các chú thích vẽ bởi các nhà nghiên cứu sau đó kết nối công việc của họ với cái nhìn sâu sắc ban đầu. Tiebout (1956)-người "bỏ phiếu với đôi chân của mình"-là một ví dụ. Sự công nhận này predictably mang đến chuyên nghiệp phần thưởng cho những người khởi, những người thường chăn chương trình nghiên cứu mới xuất hiện. Các giấy tờ do đó cấu trúc lịch sử cổ phiếu của các tổ chức và các lĩnh vực, tác giả của họ đang háo hức muốn nuôi dưỡng. Trong sự tôn trọng này, mặc dù, Charles M. Tiebout đứng ra như là một ngoại lệ đáng chú ý.It's tempting để ascribe tò mò của Tiebout trong lĩnh vực này để đời đầu. Trong khi giảng dạy tại Đại học Washington năm 1968, Tiebout, được biết đến với bạn bè và đồng nghiệp của mình như Charlie, bị một cơn đau tim đột ngột và qua đời ở tuổi 43. Mặc dù một tốt tôn trọng khu vực kinh tế học, đồng nghiệp và người cố vấn, điều mà ông được nhớ tới giành được ít hơn 50 trích dẫn tại thời điểm của mình passing.1 bi thảm này giải thích vẫn còn không đầy đủ, Tuy nhiên. Như lịch sử của sự nghiệp Hàn lâm cho thấy, trong khi Tiebout đã không có mặt để gặt hái nơi ông gieo, hạt giống của mình ban đầu đã giảm trên đất khô.Con số xung quanh mà lịch sử sau chiến tranh của khu vực kinh tế thường được đóng khung bao gồm Richard Musgrave và James Buchanan, với Paul Samuelson của hội thảo 1954 "The thuần túy lý thuyết của chi tiêu công" phục vụ như là một điểm khởi hành phân tích. Trong câu chuyện này, Musgrave của The lý thuyết của tài chính công, xuất bản lần đầu vào năm 1959, và Buchanan của The tính toán của đồng ý, xuất bản năm 1962 với Gordon Tullock, đại diện cho các chương trình nghiên cứu sau chiến tranh kinh tế khu vực đó nổi lên từ một discourse trước đó. Sturn (2010) làm nổi bật những ảnh hưởng lịch sử-Wicksell, Lindahl, và truyền thống Đức trong khu vực tài chính-đó Musgrave đã vẽ khi trong công việc của mình, trong khi động lực phức tạp của Samuelson trong bài báo năm 1954 được phân tích của Pickhardt (2006). Chương trình nghiên cứu sự lựa chọn khu vực đối kháng và cộng đồng được xây dựng bởi Buchanan là chủ đề của Medema (2000) và (năm 2011). Marciano (2013): dạng vết phát triển trí tuệ của Buchanan của tư tưởng trong giai đoạn này qua bài viết và sự trao đổi với Samuelson của ông. Nói chung, nó là một câu chuyện trong đó Charles Tiebout chỉ rightfully chiếm một chú thích.1 Google Scholar tìm kiếm, 24 tháng 9 năm 2013. Để so sánh, 12 năm sau khi Ấn phẩm của họ, Coase (1960) đã có hơn 280 trích dẫn trong khi sân bay Stigler (1961) có khoảng 180. Thật vậy, Tiebout của "A thuần túy lý thuyết của địa phương chi tiêu" (1956), đã viết như một trình độ chuyên môn để Samuelson (1954), không ảnh hưởng đến ổn định sau chiến tranh lý thuyết tốt công cộng mặc dù sự tham gia của ông với những nhân vật quan trọng trong cấu trúc. Là một sinh viên tiến sĩ tại Đại học Michigan, đầu những năm 1950, Tiebout đầu tiên đưa ra ý tưởng của sở thích được tiết lộ cho hàng hoá công cộng bởi tính di động trên khắp các cộng đồng địa phương ở Musgrave của hội thảo sau đại học về tài chính công.Bất kể, Musgrave đã không thấy ý tưởng đặc biệt hấp dẫn, không bao giờ địa chỉ nó một cách đáng kể trong công việc của mình. Musgrave đã đem lại Tiebout vào ngắn tiếp xúc với James Buchanan tại một hội nghị NBER năm 1959, mặc dù. Mặc dù quan tâm chia sẻ của họ trong địa phương tài chính công, Tuy nhiên, Tiebout không tham gia, cá nhân hoặc trí tuệ, chương trình nghiên cứu sự lựa chọn khu vực đang phát triển. Không phải cho đến khi sau khi cái chết của Tiebout nào Buchanan tham gia Tiebout (1956) (Buchanan và Goetz 1972).Tương tự, Tiebout cũng trao đổi một loạt các chữ cái với Samuelson, người tác giả trả lời ngắn cho Tiebout của giấy vào năm 1958. Samuelson đã hỏi thực tiễn của cơ chế với một ví dụ về bài tập kết hôn tối ưu. Trong thư từ của ông, Tiebout đã cố gắng để trấn an Samuelson rằng ông đã không xem phân loại như là một giải pháp cho vấn đề hàng hoá công cộng hoặc trong khi cũng tinh tế chỉ ra sự khác biệt quan trọng giữa Samuelson của tác giả và các mô hình. Samuelson không thuyết phục và cũng không quan tâm đến ý tưởng và ý nghĩa của nó. Kết quả là, của Tiebout tối tăm trong lịch sử sau chiến tranh ngay lập tức của khu vực kinh tế không phải là một sản phẩm của các thù nghịch để đóng góp của mình hoặc của sự thiếu hiểu biết của nó, nhưng chỉ đơn giản là của vô cảm trước.Khu vực kinh tế lên thông qua cái chết của Tiebout năm 1968, Tuy nhiên, chỉ cung cấp một tài khoản một phần của lịch sử của trường và hầu như không có ở tất cả Tiebout (1956) của lịch sử. Năm sau đó, Wallace Oates xuất bản của ông thử nghiệm của "giả thuyết Tiebout," liên quan giá trị địa phương tài sản thuế tỷ giá và chi tiêu công cộng. Điều này và vô số công việc sau đó theo đuổi dòng của việc điều tra trong đó cơ chế Tiebout (1956)-cuối cùng được gọi là Tiebout phân loại-đóng một vai trò trung tâm. Chúng bao gồm các nghiên cứu của mức độ phù hợp thực nghiệm, tính chất lý thuyết và cân bằng, và các ứng dụng để khu vực đô thị, giáo dục và các chủ đề môi trường thông qua hedonic, phân loại, và tính toán cân bằng chung models.2 bốn mươi lăm tuổi trên từ Tiebout của2 tại ví dụ về giấy tờ trong văn học này bao gồm Banzhaf và Walsh (2008), Bayer và McMillan (2012), Cellini, Ferreira, và Rothstein (2010), Coate (2013) và Kuminoff (2012). Hãy xem Oates (1998) một bản trích yếu của công việc trước đó và Kuminoff, Smith và sân bay Timmins (2013) cho một đánh giá gần đây của công việc có liên quan. đi qua, Tiebout (1956) tự hào có trích dẫn gần 11.500, xếp hạng trong số các bài viết trích dẫn đặt kinh tế. Bằng cách so sánh, Samuelson (1954) tuyên bố dưới 6.000, trong khi Musgrave (1959) và Buchanan và Tullock (1962) sở hữu khoảng 5.400 và 8.000 trích dẫn respectively.3 trong khi lý do các nhà nghiên cứu sau đó đã lên ý tưởng- và, hơn nữa, ghi Tiebout với sự thấu hiểu-là quan tâm bao la, tập trung ở đây vẫn còn trên bối cảnh trong đó Tiebout mình hoạt động và tác giả bản gốc giấy.Mặc dù phần lớn không kích thích các nhà kinh tế học đồng nghiệp và các đồng nghiệp với ý tưởng của mình trong cuộc đời của mình, Tiebout tiếp tục theo đuổi các chủ đề liên quan. Tại UCLA, điều này đã đưa ông tiếp xúc với các nhà khoa học chính trị Vincent Ostrom tại Cục nghiên cứu chính phủ. Ostrom ban đầu tiến hành một dự án quan trọng để nghiên cứu thành lập thành phố Lakewood, California, ký hợp đồng trong các dịch vụ municipal từ Los Angeles County. Của chuyên khảo chung tiềm năng sẽ đặt tổ chức của các đô thị chính phủ trong một khuôn khổ kinh tế một cách rõ ràng, nơi municipal dịch vụ đã được mua và bán trong một thị quasi-"trường." Điều này đã thu hút ire khác các nhà khoa học chính trị văn phòng, dẫn đến Tiebout và Ostrom của loại bỏ từ các dự án và tác giả phần cuối cùng của một bài viết với Robert Warren thay vào đó (Ostrom, Tiebout và Warren 1961). Sự hợp tác ngắn này đại diện cho một thời tiền sử học Bloomington tích thể chế (Aligica và Boettke năm 2009).Lịch sử của sự nghiệp Hàn lâm của Tiebout, do đó, chiếu sáng hai bối cảnh quan trọng của Tiebout (1956). Trước tiên, bối cảnh xã hội được theo dõi bởi di cư về thể chất và trí tuệ của Tiebout. Có tăng lên ở Greenwich, Connecticut và làm việc trong hành chính địa phương trước khi học sau đại học, Tiebout đã keenly nhận thức của các lực lượng lái xe người vào các
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Sắp xếp Charles Tiebout: Xây dựng và ổn định của thời hậu chiến Public Tốt Lý thuyết
John D. Singleton ngày 30 tháng 12 2013 SƠ VÀ DỰ THẢO INCOMPLETE. XIN ĐỪNG CITE. Tóm tắt một tài liệu rất đáng kể và đa dạng trong kinh tế bắt nguồn trí tuệ của mình đến 1956 bài viết Charles Tiebout của, "Lý thuyết thuần túy của Chi cục bộ." Công nhận hiện tại của nó, thường góp phần vào nguồn gốc ý tưởng "bỏ phiếu bằng đôi chân của bạn," Tuy nhiên, trái ngược với sự tối tăm của mình trong sự nghiệp học tập Tiebout, mà đã được bi kịch cắt ngắn của ông qua đời vào năm 1968. đã viết như một điều kiện để Paul Samuelson của "lý thuyết thuần túy," bài báo không để ảnh hưởng đến sự ổn định của thời hậu chiến công lý thuyết tốt, mặc dù Tiebout của tham gia với số liệu chính trong xây dựng của nó. Hơn nữa, cái chết của ông trước việc áp dụng các cơ chế trung ương của mình cho các chủ đề chung, đô thị và môi trường thông qua hưởng thụ, phân loại, và tính toán mô hình cân bằng tổng thể. Xem theo cách này, lịch sử của bài viết Tiebout, và do đó lịch sử kinh tế công cộng, có khá ít để làm với Tiebout mình. Về chuyên môn, mặc dù, các bài viết phản ánh quan tâm cả đời Tiebout trong các vấn đề của nền kinh tế và quản trị địa phương. Bối cảnh xã hội và chính trị của triển đô thị và phân mảnh chính trị đi kèm với sự tăng trưởng nhanh chóng của khu vực đô thị, chẳng hạn như Chicago, Los Angeles, và Seattle, đặt câu hỏi mới lạ trong tài chính công tại địa phương cho các nhà nghiên cứu trước một cộng đồng tri thức tồn tại để tín dụng công việc của họ. Đối với Tiebout, nó thúc đẩy sự hợp tác của anh với Vincent Ostrom và Robert Warren và sự tham gia sau này trong các lĩnh vực liên ngành đang phát triển của khoa học trong khu vực. john.singleton@duke.edu. Tôi biết ơn đối với sự hỗ trợ tài chính của Trung tâm Lịch sử của kinh tế chính trị và đánh giá cao những đóng góp của đồng nghiệp, học sinh và gia đình của Charles Tiebout, bao gồm William R. Allen, William Beyers, David Boyce, James Buchanan, W. Lee Hansen, Geoffrey Hewings, Theodore Lane, Douglass North, Bruce Tiebout, Robert Warren, và Burton Weisbrod đó làm nghiên cứu này có thể. Tamara Stasik và các nhân viên của Thư viện Lilly tại Đại học Indiana Bloomington, các nhân viên của Thư viện Rubenstein David M. tại Đại học Duke, các nhân viên đặc biệt Bộ sưu tập tại Đại học Washington, Jo Ann Burgess ở Buchanan House, và Angela Zemonek cũng xứng đáng được nhiều nhờ. Tôi nhận được ý kiến có giá trị từ Bruce Caldwell, Craufurd Goodwin, Kevin Hoover, Steve Medema, Roy Weintraub, và tham gia các hội thảo HY VỌNG trưa. 1. Giới thiệu Đối với một số ít các bài báo, tài liệu tham khảo của mình là đủ để gọi ý tưởng trung tâm của các nhà kinh tế - Akerlof (1970), Coase (1960), Lucas (1976), Stigler (1961), vv Trong nhiều trường hợp, các giấy tờ đó được coi là nền tảng của toàn bộ tài liệu, bản vẽ trích dẫn bởi các nhà nghiên cứu sau đó kết nối công việc của họ với cái nhìn sâu sắc ban đầu. Tiebout (1956) - người "bỏ phiếu bằng đôi chân của mình" - là một ví dụ như vậy. Sự công nhận này dự đoán mang lại phần thưởng chuyên nghiệp cho người khởi, những người thường xuyên Shepherds các chương trình nghiên cứu mới ra đời. Các giấy tờ do đó cấu trúc lịch sử chứng khoán của các tổ chức và các lĩnh vực, trong đó tác giả của họ đang mong muốn nuôi dưỡng. Ở khía cạnh này, mặc dù, Charles M. Tiebout đứng ra như là một ngoại lệ đáng chú ý. Nó là hấp dẫn để gán cho sự tò mò Tiebout trong vấn đề này cho đến chết sớm của mình. Trong khi giảng dạy tại Đại học Washington vào năm 1968, Tiebout, được bạn bè và đồng nghiệp của mình như là Charlie, bị một cơn đau tim đột ngột và qua đời ở tuổi 43. Mặc dù là một nhà kinh tế trong khu vực, đồng nghiệp rất được kính trọng, và người cố vấn, các bài viết cho mà ông được nhớ đã đạt được ít hơn 50 trích dẫn tại thời điểm passing.1 bi thảm của ông giải thích này vẫn chưa đầy đủ, tuy nhiên. Như lịch sử của sự nghiệp học tập của mình cho thấy, trong khi Tiebout đã không có mặt để gặt hái nơi ông gieo, hạt giống của ông ban đầu đã rơi trên mặt đất khô. Số liệu trên người mà lịch sử sau chiến tranh của kinh tế công cộng thường được đóng khung bao gồm Richard Musgrave và James Buchanan, với Paul tinh 1954 "Lý thuyết thuần túy của chi tiêu công" của Samuelson phục vụ như là một điểm phân tích khởi hành. Trong câu chuyện này, Musgrave của Lý thuyết Tài chính công, xuất bản lần đầu vào năm 1959, và Buchanan của The Calculus Thỏa Thuận, được xuất bản vào năm 1962 với Gordon Tullock, đại diện cho các chương trình nghiên cứu về kinh tế sau chiến tranh nào nổi lên từ một diễn ngôn trước đó. Sturn (2010) nêu bật những ảnh hưởng tích lịch sử - Wicksell, Lindahl, và truyền thống của Đức trong tài chính công - đó Musgrave đã dựa trên trong công việc của mình, trong khi động cơ phức tạp của Samuelson trong giấy 1954 được phân tích bởi Pickhardt (2006). Các chương trình nghiên cứu lựa chọn công cộng đối kháng và cộng đồng được xây dựng bởi Buchanan là chủ đề của Medema (2000) và (2011). Marciano (2013) dấu vết sự phát triển trí tuệ của tư tưởng của Buchanan trong giai đoạn này qua bài viết và thư của ông với Samuelson. Nói chung, nó là một câu chuyện trong đó Charles Tiebout chỉ đúng là chiếm một phần chú thích. Tìm kiếm 1 Google Scholar, ngày 24 tháng 9 năm 2013. Để so sánh, mười hai năm sau khi công bố, Coase (1960) đã có hơn 280 các trích dẫn trong khi Stigler (1961) đã có khoảng 180 . Thật vậy, "Một lý thuyết thuần túy của Chi cục bộ" của Tiebout (1956), được viết như một điều kiện để Samuelson (1954), không ảnh hưởng đến sự ổn định của thời hậu chiến công lý thuyết tốt bất chấp cam kết của mình với những nhân vật chủ chốt trong xây dựng của nó. Là một sinh viên tiến sĩ tại Đại học Michigan vào đầu những năm 1950, Tiebout đầu tiên đưa ra ý tưởng sở thích được tiết lộ cho hàng hóa công cộng bởi tính di động trên khắp các cộng đồng địa phương tại hội thảo tốt Musgrave về tài chính công. Bất kể, Musgrave đã không tìm thấy những ý tưởng đặc biệt hấp dẫn, không bao giờ giải quyết nó có ý nghĩa trong công việc của riêng mình. Musgrave đã mang Tiebout tiếp xúc ngắn với James Buchanan tại một cuộc họp NBER năm 1959, mặc dù. Mặc dù mối quan tâm chung của họ trong tài chính công cộng địa phương, tuy nhiên, Tiebout đã không tham gia, hoặc là cá nhân hay lý trí, trong các chương trình nghiên cứu lựa chọn công cộng ngày càng tăng. Mãi đến sau khi chết Tiebout của Buchanan sẽ tham gia Tiebout (1956) (Buchanan và Goetz 1972). Tương tự như vậy, Tiebout cũng trao đổi một loạt các bức thư với Samuelson, người là tác giả của một phản ứng ngắn để giấy Tiebout của năm 1958. Samuelson đã đặt câu hỏi về tính thực tế của cơ chế với một ví dụ về tập kết hôn tối ưu. Trong bức thư của mình, cố gắng trấn an Tiebout Samuelson rằng ông không xem phân loại như là một giải pháp cho các vấn đề hàng hóa công cộng hoặc trong khi cũng tinh tế chỉ ra sự khác biệt quan trọng giữa các minh họa của Samuelson và các mô hình. Samuelson đã không thuyết phục cũng không quan tâm bởi ý tưởng và ý nghĩa của nó. Kết quả là, tối tăm Tiebout trong lịch sử ngay sau chiến tranh của kinh tế công cộng không phải là một sản phẩm của sự thù địch với đóng góp của mình hoặc của sự thiếu hiểu biết của nó, nhưng chỉ đơn giản là sự thờ ơ. Kinh tế công cộng lên qua cái chết Tiebout của năm 1968, tuy nhiên, chỉ cung cấp một tài khoản một phần lịch sử của trường và hầu như không có ở tất cả các Tiebout (1956) 's lịch sử. Năm sau, Wallace Oates xuất bản thử nghiệm của ông về "Tiebout giả thuyết," liên quan giá trị tài sản tại địa phương để mức thuế và chi tiêu công. Này và vô số các công việc tiếp sau đó theo đuổi dòng của cuộc điều tra, trong đó Tiebout (1956) Cơ chế - cuối cùng gọi Tiebout phân loại - đóng một vai trò trung tâm. Chúng bao gồm các nghiên cứu về sự liên quan kinh nghiệm của nó, các tính chất lý thuyết và trạng thái cân bằng, và các ứng dụng cho công chúng, đô thị, giáo dục, và các chủ đề môi trường thông qua hưởng thụ, phân loại, và tính toán cân bằng tổng models.2 Bốn mươi lăm năm về từ Tiebout của 2 ví dụ gần đây của giấy tờ trong văn học này bao gồm Banzhaf và Walsh (2008), Bayer và McMillan (2012), Cellini, Ferreira, và Rothstein (2010), Coate (2013), và Kuminoff (2012). Xem Oates (1998) cho một bản tóm tắt các công việc trước đây và Kuminoff, Smith, và Timmins (2013) cho một đánh giá gần đây của công việc liên quan. Đi qua, Tiebout (1956) tự hào có gần 11.500 trích dẫn, xếp nó trong số các bài báo trích dẫn nhiều nhất trong kinh tế. Bằng cách so sánh, Samuelson (1954) tuyên bố dưới 6.000, trong khi Musgrave (1959) và Buchanan và Tullock (1962) sở hữu khoảng 5.400 và 8.000 trích dẫn respectively.3 Trong khi các lý do sau này các nhà nghiên cứu đã lên ý tưởng - và, hơn nữa, ghi Tiebout với cái nhìn sâu sắc - là mối quan tâm rất lớn, tập trung ở đây vẫn còn trên bối cảnh trong đó Tiebout mình hoạt động và là tác giả của bài báo ban đầu. Mặc dù phần lớn không để kích thích kinh tế đồng nghiệp và đồng nghiệp với những ý tưởng trong cuộc đời của mình, Tiebout tiếp tục theo đuổi các chủ đề liên quan. Tại UCLA, này đã đưa ông tiếp xúc với các nhà khoa học chính trị Vincent Ostrom tại Cục Nghiên cứu Chính phủ. Ostrom bước đầu đã thực hiện một dự án quan trọng để nghiên cứu sự kết hợp của các thành phố Lakewood, California, mà ký hợp đồng dịch vụ ra thành phố từ Los Angeles County. Chuyên khảo doanh tiềm năng của họ sẽ đặt các tổ chức của chính phủ các nước đô thị trong một khuôn khổ kinh tế một cách rõ ràng, nơi dịch vụ đô thị đã được mua và bán ở một "quasi-thị trường." Điều này đã thu hút sự giận dữ của các nhà khoa học chính trị khác trong Cục, kết quả Tiebout và Ostrom của loại bỏ từ các dự án và các tác giả phần cuối cùng của một bài viết với Robert Warren thay vì (Ostrom, Tiebout, và Warren 1961). Sự hợp tác này ngắn gọn đại diện cho một thời kỳ tiền sử đến trường Bloomington của phân tích thể chế (Aligica và Boettke 2009). Lịch sử của sự nghiệp học tập của Tiebout, do đó, chiếu sáng hai bối cảnh quan trọng của Tiebout (1956). Đầu tiên, bối cảnh xã hội được theo dõi bởi di cư về thể chất và trí tuệ của Tiebout của. Lớn lên ở Greenwich, Connecticut và làm việc trong chính quyền địa phương trước khi đi học đại học, Tiebout nhận thức sâu sắc của các lực lượng lái xe hành khách vào





































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: