grinned to myself, remembering her phone call with Normani. “Now that  dịch - grinned to myself, remembering her phone call with Normani. “Now that  Việt làm thế nào để nói

grinned to myself, remembering her

grinned to myself, remembering her phone call with Normani. “Now that you’ve heard it, do you want me to come over?” I asked, hopeful.

“Lauren…”

“Oh, come on. You know I’m too fun to be bored around.”

“I don’t know…” She unsurely replied.

“What, you really can’t control yourself around me?” I quipped.

Camila snorted, “Oh, I definitely can control myself. I’m worried about you.”

“About me?” I spoke, enjoying the playful feel of our conversation. “Don’t flatter yourself, Cabello. I’ve seen you when you’re tired and, let me tell you, it isn’t exactly the best sight.” She gasped and I let out a chuckle, “I’m kidding.”

“Now you really can’t come over.”

“There was a chance?” I sat up a little.

“Not anymore.”

Smiling softly, I took another sip of my wine. “Then I guess you should try to get some rest. You know, if you aren’t expecting me over anymore.”

“Oh—“ She faltered, “Um, yeah. Okay. I’ll just—okay, bye.”

“Bye, Camz.” I quickly hung up and jumped off the counter, moving to open the cabinets. Scavenging to find her favorite snacks was an easy task, mostly because she hadn’t been here to eat them.

There wasn’t any time to change as I stuffed all of this into a couple of bags, determined to see her tonight. I grabbed a few more things before I stopped in front of a mirror on my way out, tousling my hair to appear presentable in public.

I refused to talk myself out of going. I’d spent seven years playing it safe and look where that got me. It was time to fight.

I practically sprinted to my car, throwing everything into the back. The Plaza was less than five minutes away and I’d been waiting to make this drive the moment she called me from that pay phone.

When I arrived, I immediately went to the front desk and was greeted by an older women in her early thirties. She gave me a sweet smile, looking around for my bags. “Can I help you?”

“Yes. I’m so sorry to bother you, but… my mother is staying here.” I began, the idea just popping into my head. “She called me and I couldn’t really understand her—you see, she’s quite old and she’s not making much sense lately—but I came to check up on her. Is there any way you can give me her room number? I’ve completely forgotten it.”

The girl nodded frantically. “Yes, ma’am. Of course.” I gave her Camila’s name and tried not to squeal when she gave me a room card key “just in case”.

Thanking her, I ran back out to my car and unloaded the bags of stuff, carrying them inside on both arms. The lobby was mostly empty considering the time, so I got to the elevator without much fuss. Although the soft elevator music filled the tight space, the sound of my heart beating was overpowering all of it. I was so nervous to see her.

My arms were tired by the time I got to her floor and I was surprised I didn’t collapse. I stood outside of her room for a bit before I knocked with my foot, putting on a smile when I heard her footsteps.

“What are you doing here?” Camila asked, panicked. Her voice carried through the door.

“I wanted to see you.”

“You can’t just… show up like this!” She exclaimed.

“C’mon, Camila. This stuff is so heavy.” I whined, looking at the peep hole.

“No. You can’t come in. I’m not ready! I look like a mess.”

“Fine,” I spit out, rolling my eyes. I pretended to walk away until I was sure Camila was no longer at the door before I ran back, getting the key card out and letting myself in. I heard a gasp as I set down the bags and took off my coat, stretching my arms out. I turned around to see Camila hiding behind the curtains. “What are you doing?”

“You can’t see me. I was going to get ready and everything!”

“Oh,” I smirked, “so you were going to invite me over.”

“Get out!” She screeched.

“Not until I see you.”

Camila groaned, “How did you even get a key?”

“Have you been away too long to forget how good I am at getting what I want?” She scoffed, the sound muffled from behind the curtain, and I walked over to her. “Come out.”

“No!” She said, clutching them tighter.

“Why not?”

“Because I haven’t been sleeping and I’m not wearing makeup. My hair isn’t done, I’m wearing these old pajamas… I look ugly.”

“Uh, not possible.” I disagreed, “Plus, I think we’re past being embarrassed around each other. I’ve seen you naked, Camila—many times.”

“Lauren!”

“Your snacks are getting cold.” I told her, grinning when I heard her huff. She poked her head out from the curtain and met my eyes, a look of nervousness painting her features. I kissed her forehead, my hand resting on her cheek. “Hi.”

“Hi.”

“I missed you,” I breathed, studying her, “so much.”

“I missed you too,” Camila murmured, seemingly uncomfortable under my stare. She moved her head away from my hand, taking note of my appearance. “You haven’t changed out of your work clothes?”

“Well, I just got off.”

She gaped, “Jesus, Lauren. It’s 1 A.M. Doesn’t Mr. Clarke let you sleep anymore?”

“He didn’t ask me to stay that long. I just got carried away,”

“Normani said you and Adriana weren’t working t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
grinned to myself, remembering her phone call with Normani. “Now that you’ve heard it, do you want me to come over?” I asked, hopeful.“Lauren…”“Oh, come on. You know I’m too fun to be bored around.”“I don’t know…” She unsurely replied.“What, you really can’t control yourself around me?” I quipped.Camila snorted, “Oh, I definitely can control myself. I’m worried about you.”“About me?” I spoke, enjoying the playful feel of our conversation. “Don’t flatter yourself, Cabello. I’ve seen you when you’re tired and, let me tell you, it isn’t exactly the best sight.” She gasped and I let out a chuckle, “I’m kidding.”“Now you really can’t come over.”“There was a chance?” I sat up a little.“Not anymore.”Smiling softly, I took another sip of my wine. “Then I guess you should try to get some rest. You know, if you aren’t expecting me over anymore.”“Oh—“ She faltered, “Um, yeah. Okay. I’ll just—okay, bye.”“Bye, Camz.” I quickly hung up and jumped off the counter, moving to open the cabinets. Scavenging to find her favorite snacks was an easy task, mostly because she hadn’t been here to eat them.There wasn’t any time to change as I stuffed all of this into a couple of bags, determined to see her tonight. I grabbed a few more things before I stopped in front of a mirror on my way out, tousling my hair to appear presentable in public.I refused to talk myself out of going. I’d spent seven years playing it safe and look where that got me. It was time to fight.I practically sprinted to my car, throwing everything into the back. The Plaza was less than five minutes away and I’d been waiting to make this drive the moment she called me from that pay phone.When I arrived, I immediately went to the front desk and was greeted by an older women in her early thirties. She gave me a sweet smile, looking around for my bags. “Can I help you?”“Yes. I’m so sorry to bother you, but… my mother is staying here.” I began, the idea just popping into my head. “She called me and I couldn’t really understand her—you see, she’s quite old and she’s not making much sense lately—but I came to check up on her. Is there any way you can give me her room number? I’ve completely forgotten it.”The girl nodded frantically. “Yes, ma’am. Of course.” I gave her Camila’s name and tried not to squeal when she gave me a room card key “just in case”.Thanking her, I ran back out to my car and unloaded the bags of stuff, carrying them inside on both arms. The lobby was mostly empty considering the time, so I got to the elevator without much fuss. Although the soft elevator music filled the tight space, the sound of my heart beating was overpowering all of it. I was so nervous to see her.My arms were tired by the time I got to her floor and I was surprised I didn’t collapse. I stood outside of her room for a bit before I knocked with my foot, putting on a smile when I heard her footsteps.“What are you doing here?” Camila asked, panicked. Her voice carried through the door.“I wanted to see you.”“You can’t just… show up like this!” She exclaimed.“C’mon, Camila. This stuff is so heavy.” I whined, looking at the peep hole.“No. You can’t come in. I’m not ready! I look like a mess.”“Fine,” I spit out, rolling my eyes. I pretended to walk away until I was sure Camila was no longer at the door before I ran back, getting the key card out and letting myself in. I heard a gasp as I set down the bags and took off my coat, stretching my arms out. I turned around to see Camila hiding behind the curtains. “What are you doing?”“You can’t see me. I was going to get ready and everything!”“Oh,” I smirked, “so you were going to invite me over.”“Get out!” She screeched.“Not until I see you.”Camila groaned, “How did you even get a key?”“Have you been away too long to forget how good I am at getting what I want?” She scoffed, the sound muffled from behind the curtain, and I walked over to her. “Come out.”“No!” She said, clutching them tighter.“Why not?”“Because I haven’t been sleeping and I’m not wearing makeup. My hair isn’t done, I’m wearing these old pajamas… I look ugly.”“Uh, not possible.” I disagreed, “Plus, I think we’re past being embarrassed around each other. I’ve seen you naked, Camila—many times.”“Lauren!”“Your snacks are getting cold.” I told her, grinning when I heard her huff. She poked her head out from the curtain and met my eyes, a look of nervousness painting her features. I kissed her forehead, my hand resting on her cheek. “Hi.”“Hi.”“I missed you,” I breathed, studying her, “so much.”“I missed you too,” Camila murmured, seemingly uncomfortable under my stare. She moved her head away from my hand, taking note of my appearance. “You haven’t changed out of your work clothes?”“Well, I just got off.”She gaped, “Jesus, Lauren. It’s 1 A.M. Doesn’t Mr. Clarke let you sleep anymore?”“He didn’t ask me to stay that long. I just got carried away,”“Normani said you and Adriana weren’t working t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
cười với bản thân mình, nhớ lại cuộc gọi điện thoại của cô với Normani. "Bây giờ bạn đã nghe nó, bạn có muốn tôi đến với em?" Tôi hỏi, hy vọng.

"Lauren ..."

"Ồ, thôi nào. Bạn biết tôi quá vui vẻ để được chán xung quanh. "

" Tôi không biết ... "Cô unsurely trả lời.

" Cái gì, bạn thực sự không thể kiểm soát bản thân xung quanh tôi? "Tôi nói đùa.

Camila khịt mũi," Oh, chắc chắn tôi có thể kiểm soát bản thân mình. Tôi lo lắng cho bạn. "

" Về tôi? "Tôi nói, thưởng thức cảm giác vui tươi của cuộc trò chuyện của chúng tôi. "Đừng tâng bốc mình, Cabello. Tôi đã nhìn thấy bạn khi bạn đang mệt mỏi, và hãy để tôi nói với bạn, nó không phải là chính xác tầm nhìn tốt nhất. "Cô thở hổn hển và tôi để cho ra một tiếng cười," Tôi đang đùa. "

" Bây giờ bạn thực sự không thể đi qua. "

" có một cơ hội? "tôi ngồi lên một chút.

" Không còn nữa. "

Mỉm cười nhẹ nhàng, tôi đã thêm một ngụm rượu của tôi. "Sau đó, tôi đoán bạn nên cố gắng để có được một số phần còn lại. Bạn biết không, nếu bạn không mong muốn cho tôi hơn nữa. "

" OH- "Cô ấp úng," Um, yeah. Đuợc. Tôi sẽ chỉ-không sao, tạm biệt. "

" Tạm biệt, Camz. "Tôi nhanh chóng treo lên và nhảy ra khỏi quầy, di chuyển để mở tủ. Nhặt rác để tìm đồ ăn nhẹ yêu thích của cô là một nhiệm vụ dễ dàng, chủ yếu là bởi vì cô ấy đã không ở đây để ăn chúng.

Không có thời gian nào để thay đổi như tôi nhét tất cả những điều này vào một vài túi xách, xác định để xem cô ấy tối nay. Tôi nắm lấy một vài điều trước khi tôi dừng lại trước một chiếc gương trên đường ra ngoài, tousling tóc của tôi xuất hiện đoan ở nơi công cộng.

Tôi từ chối nói chuyện với bản thân mình ra đi. Tôi đã trải qua bảy năm chơi nó an toàn và tìm nơi đó đã cho tôi. Đó là thời gian để chiến đấu.

Tôi thực tế chạy nước rút để xe của tôi, ném mọi thứ vào phía sau. The Plaza là ít hơn năm phút đi và tôi đã chờ đợi để làm cho ổ đĩa này lúc cô gọi tôi từ đó trả tiền điện thoại.

Khi tôi đến, tôi ngay lập tức đã đi đến quầy lễ tân và được chào đón bởi một phụ nữ lớn tuổi ở tuổi ba mươi đầu của cô . Cô ta cho tôi một nụ cười ngọt ngào, nhìn xung quanh cho túi của tôi. "Tôi có thể giúp bạn?"

"Có. Tôi rất xin lỗi làm phiền bạn, nhưng ... mẹ tôi đang ở đây. "Tôi bắt đầu, ý tưởng chỉ xuất hiện trong đầu tôi. "Cô ấy đã gọi cho tôi và tôi thực sự không thể hiểu được cô-bạn nhìn thấy, cô ấy khá cũ và cô ấy không làm cho nhiều ý nghĩa thời gian gần đây, nhưng tôi đã đến kiểm tra lên trên mình. Có cách nào bạn có thể cho tôi số phòng của cô? Tôi đã hoàn toàn bị lãng quên nó. "

Cô gái gật đầu điên cuồng. "Vâng thưa ba. Tất nhiên. "Tôi đưa cho tên Camila của mình và cố gắng không để la hét khi cô đã cho tôi một chìa khóa phòng thẻ" chỉ trong trường hợp ".

Cám ơn cô, tôi chạy trở ra xe của tôi và bốc dỡ túi thứ, mang theo chúng bên trong trên cả hai cánh tay. Tiền sảnh được chủ yếu là trống xem xét thời gian, vì vậy tôi đã đến thang máy mà không có nhiều phiền phức. Mặc dù âm nhạc thang máy mềm mại đầy không gian chật hẹp, tiếng tim đập của tôi đã lấn át tất cả. Tôi đã rất lo lắng khi nhìn thấy cô ấy.

Hai cánh tay tôi đã mệt mỏi do thời gian tôi đã đến tầng của mình và tôi đã rất ngạc nhiên tôi đã không sụp đổ. Tôi đứng bên ngoài phòng của cô cho một chút trước khi tôi gõ bằng chân của tôi, đặt trên một nụ cười khi tôi nghe tiếng bước chân của cô.

"Anh đang làm gì ở đây?" Camila hỏi, hoảng sợ. Giọng nói của cô tiến qua cánh cửa.

"Tôi muốn nhìn thấy bạn."

"Bạn có thể không chỉ là ... hiện lên như thế này!" Cô kêu lên.

"Thôi nào, Camila. Công cụ này là quá nặng. "Tôi rên rỉ, nhìn vào lỗ peep.

" Không Bạn không thể đi vào. Tôi không sẵn sàng! Tôi trông giống như một mớ hỗn độn. "

" Được rồi, "Tôi nhổ ra, tròn mắt của tôi. Tôi giả vờ bước đi cho đến khi tôi chắc chắn Camila không còn ở cửa trước khi tôi chạy trở lại, nhận được thẻ chìa khóa ra và để cho bản thân mình. Tôi nghe thấy một tiếng thở hổn hển khi tôi đặt xuống túi và cởi áo khoác của tôi, kéo dài cánh tay của tôi ngoài. Tôi quay lại và thấy Camila ẩn đằng sau rèm cửa. "Anh đang làm gì vậy?"

"Bạn không thể nhìn thấy tôi. Tôi đã đi để có được sẵn sàng và tất cả mọi thứ! "

" Ồ, "tôi cười," vì vậy bạn có được sẽ mời tôi hơn. "

" Tránh ra! "Cô kêu lên.

" Không phải cho đến khi tôi nhìn thấy bạn. "

Camila rên rỉ," Làm thế nào bạn thậm chí có được một chìa khóa? "

" bạn đã từng đi quá lâu để quên cách tốt tôi lúc nhận được những gì tôi muốn? "cô chế giễu, âm thanh bị bóp nghẹt từ phía sau bức màn, và tôi đi về phía cô. "Đi ra ngoài."

"Không!" Cô ấy nói, ôm chặt lấy họ chặt chẽ hơn.

"Tại sao không?"

"Bởi vì tôi đã không được ngủ và tôi không trang điểm. Tóc của tôi không được thực hiện, tôi mặc những bộ đồ ngủ cũ ... Tôi trông xấu xí. "

" Uh, không thể. "Tôi không đồng ý," Hơn nữa, tôi nghĩ rằng chúng tôi đang trong quá khứ xấu hổ quanh nhau. Tôi đã nhìn thấy bạn khỏa thân, Camila-nhiều lần. "

" Lauren! "

" Đồ ăn nhẹ của bạn trở nên lạnh lẽo. "Tôi nói với cô ấy, mỉm cười khi tôi nghe hết sức giận dữ của mình. Cô thò đầu ra khỏi bức màn và bắt gặp ánh mắt của tôi, một cái nhìn của căng thẳng vẽ các tính năng của cô. Tôi hôn lên trán cô, bàn tay của tôi đặt trên má cô. "Hi."

"Hi."

"Anh nhớ em", tôi thở, quan sát cô, "rất nhiều."

"Anh nhớ em quá", Camila thì thầm, dường như không thoải mái dưới cái nhìn của tôi. Cô di chuyển đầu đi từ bàn tay của tôi, ghi nhận sự xuất hiện của tôi. "Bạn đã không thay đổi ra quần áo làm việc của bạn?"

"Vâng, tôi chỉ nhận ra."

Cô há hốc miệng, "Chúa Giêsu, Lauren. Nó là 01:00 Không ông Clarke cho phép bạn ngủ được nữa? "

" Anh không yêu cầu tôi ở lại lâu. Tôi chỉ có mang đi, "

" Normani nói bạn và Adriana đã không làm việc t
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: