Ron!

Ron!" Harry bellowed. "What is this

Ron!" Harry bellowed. "What is this garbage!" he shouted.

Ron glared back. "Hey, look. She took everything out of context, alright?" he cried out defensively.

"I could believe that if it doesn't say…" Harry pointed to one particular quote. "…Would not have survived his first year of Hogwarts if I hadn't helped him through the Third Floor Corridor, claims his best friend." Then his finger slid further down the article. "Or how about this… 'I practically saved him from getting his brains scrambled by Lockheart…What the hell, Ron!"

"Well, at least you came off as some martyred hero!" Ron said mulishly. He gestured to the small sidebar dedicated to him. "This makes me sound like some childish brat who's sick of standing in your shadow and is jealous of your fame! They even called me a sidekick."

Harry stared incredulously at the other boy. "You know what? It's useless talking to you. You're delusional and you have no idea what is going on. Just do me a favor and stop talking about me to the press, or I'll have Andromeda slap a gag order on you."

Ron watched Harry storm off with a shrug. "What's his problem," he muttered darkly, before returning to his breakfast. Maybe a little food in his belly will cheer him up. It always did.

For the rest of the day, it seemed like a storm cloud was hovering over Harry's head. It was made worse by Malfoy, who found every occasion to call him a cry baby, making obscene 'boo-hoo' noises. At the end of the day, he was so tense that he even snapped at poor Dennis Creevy for just passing on a message from Hagrid.

"I'm sorry, Dennis, that was uncalled for," Harry sighed, when Dennis stared up at him wide blue eyes. "It's just been a crazy day on top of my crazy life. So, you said Hagrid has something for me?"

"Oh, yes!" Dennis stuffed a wrinkled piece of parchment into Harry's hands. "He says to read it alone," he whispered secretly.

Harry couldn't help but grin. Dennis had to be even smaller than he was as a first year. "Thanks."

Dennis bobbed his head and ran off.

Harry then turned to the parchment in his hands. It was written in Hagrid's heavy scrawl.

Got sumthing ta show you.

Come to my hut after dinner tonite.

And bess bring your cloke.

-Hagrid

Harry raised an eyebrow at the cryptic message before incendio-ing it. Unlike last year, Harry made it a point this year to visit the half giant more often, having tea and listening to tales about Buckbeak. This made him wonder why Hagrid just couldn't wait for their normal weekly tea time to talk to him. It wasn't like the half giant to act all secretive…although there was that time with Norbert... Shrugging at himself, he'd find out soon enough anyway.

At the Gryffindor table, Harry was glad to see that his fellow house-mates weren't much affected by Rita's article. In fact, judging by how everyone was seated, the Gryffindors didn't appreciate Ron blabbing out his friend's personal information. For them, anything that happened under the cover of darkness in their dorms was sacrosanct.

After all, if Ron could talk to the press about Harry's nightmares, he could also talk about how many times Seamus jerked off at night, or how Neville had to sleep with a small night light on when the Dementors were at school, or how Dean liked to shave his legs because he was on a muggle swim team over the summer, something his fellow wizards would not understand. Dorm-life made for very few secrets between dorm-mates and it was generally understood that you absolutely did not go to the press with their shared secrets.

Even Gryffindors understood that much.

Ron, predictably was not handling his isolation very well. Even Dean and Seamus, who had worn the S.P.E.W. badges last month, were keeping their distance from him.

Finally, dinner was over, with blissfully little talk about the article. Throughout the meal, Hagrid kept trying to get his attention, rather obviously in Harry's opinion, looking like he was going to burst any moment. When Hagrid left the table, Harry waited about half an hour before he also excused himself to don his invisibility cloak. It wasn't nearly curfew yet, but Hagrid's note did say for him to sneak to his hut, so Harry did.

When Harry arrived, Hagrid quickly ushered him inside like he was afraid someone would see him there. This was decidedly odd behavior for the jubilant man, and Harry's curiosity was certainly peaked.

"Glad ya can make it, 'arry," he said. "Any er…trouble gettin' here?"

Harry shook his head and took a seat. "No. What's so urgent that it can't wait for our tea time?"

Hagrid shook his head. "Not yet. Still waitin' fer…" Suddenly a knock sounded at the door, and judging by the relieved look on Hagrid's face, he had been expecting it.

"Hey, Hagrid." Ron stepped into the hut, looking quite unhappy. "I'm here for detention…what is he doing here?" Ron had spotted Harry sitting at Hagrid's table.

"Oh don' be like tha'," Hagrid scolded and gestured to the other empty chair at the table. "Have a seat. Now, wha's been goin' on between you two, eh?"

Harry and Ron refused to look at each other or answer the man's question.

Hagrid sighed sadly. "Tis sad ter see two bess friends fight like this," he said. "But thas not why I asked you two ta come 'ere."

Harry's interest returned. "Why did you want us here," he asked.

"How are ye gettin' along on the First Task?" Hagrid returned, seemingly out of no where.

"Well, it's not like we can really prepare for it, right?" Harry said, shrugging. "I've just been practicing spells and stuff." Ron simply nodded, though Harry knew for a fact he hadn't put much effort in preparations.

"Just as I thought," Hagrid replied and then leaned forward. "I'm gonna give you two a little hint about the First task then, and not because you two are the youngest either, though I still think it ain't fair that you two haff ta compete against the 7th years." Hagrid shook his head. "No, tis because I saw Headmaster Karkaroff and Madam Maxime snoopin' around when I was helpin' organize the Task."

Both Harry and Ron raised their eyebrows. "Why those cheating…!" Ron began protesting.

Hagrid merely shrugged. "Tis the way of these things," he said. "And why I be tellin' yer that the first task has to do with Aragog and his nest."

"Aragog?" Harry repeated, stunned. "Aragog, the acromantula?"

Hagrid nodded and glanced at Ron worriedly. "Er…you alright there?" he asked. "Yer lookin' rather pale."

Harry turned to look and had to agree that Ron looked one breath away from fainting.

"Sp…spider?" he croaked. "Humungous, monstrous spiders!"

Harry grinned. "I bet Severus knew it was going to be acromantulas all along, and that's why he suggested you to participate in the First Task as part of your punishment. Everyone knows you're terrified of them."

Ron shot Harry a nasty glare before turning back to Hagrid. "Well, we're not supposed to fight them, are we?" he asked, still looking quite shocky.

Hagrid 'pffted' and laughed. "Fight them? Nay. Yer not supposed to fight 'em. Yer only supposed ta get past them. See, they're guardin' the clue to the next task."

Harry had to admit, he was quite relieved to hear that. An acromantula's exoskeleton, while not as resistant to damage as dragons, were still rather tough and their webbings are as strong as steel. Not to mention the young ones could actually spray their venom at their prey.

Harry knew of several ways to kill an acromantula, but they were too dark, and he doubted that would go very well with the judges or the audience. "Well, thanks Hagrid," Harry said earnestly. "I think I've got a few ideas, but I better hit the library before curfew."

Ron watched his former friend smile as easily as if he wasn't going to face spider-monsters the very next day, before disappearing under his cloak. "Umm, yeah. So, thanks Hagrid. I think I'm gonna go do some research too."

"Prob'ly a good idea," Hagrid agreed. "Good luck to ya."

Ron gave a wobbly smile before racing back to Hogwarts, and to the kitchens, where he knew Hermione was still serving her detention. Hermione would know what to do, she always did. He was still repeating that mantra in his mind when he tickled the pear and the portrait opened up, wafting the wonderful kitchen smells towards him.

Inside, the elves were cleaning up the kitchen, after having served dinner to the students. Ron spotted Hermione, mostly alone, putting some utensils away in the cupboards. "Thank Merlin I found you!" Ron practically shouted, causing several elves to glare at him.

Hermione nearly dropped a bowl in surprise. "What are you doing here, Ron?"

"You've got to help me. It's awful!"

Seeing how panicked and stricken the other boy was, Hermione quickly guided him to a stool for fear that he might collapse on her or something. "Okay, start over. What has gotten you into such a state?"

Ron took a deep breath. "Hagrid called me and Harry to meet him in secret to tell us about the first task."

Hermione gasped. "He can't do that! Harry said you're not supposed to get help from teachers." Then her eyes narrowed, suspiciously. "Wait a minute. You can't ask for my help either!"

"But 'Moine…" Ron whined, dragging out the vowels. "You've got to help me. They've got acromantulas. You remember them, right, from 2nd year? Aragog?" His eyes were wide and flickered with real fear.

"Of course I don't! I was petrified at the time, you prat," Hermione returned irritably. "They told you this tournament's supposed to be real dangerous, but you said you could handle it." She crossed her arms. "How did Harry handle the news?"

Ron shrugged. "Dunno, but he's not scared of spiders either," he answered.

Hermione rolled her eyes. "Alright, I'll make you a deal."

Ron nodded desperately. "Anything. I'll do anything."

Hermione snorted. "My detention's almost over," she began. "If you come with me to apologize to Harry about how you've been treating him, then I will help you."

"What!" Ron squawked indign
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Ron!" Harry bellowed. "Những gì là rác thải này!", ông hét lên.Ron glared trở lại. "Hey, nhìn. Cô đã cho tất cả mọi thứ ra khỏi bối cảnh, được chứ?"ông khóc ra phòng thủ."Tôi có thể tin rằng nếu nó không nói..." Harry chỉ tới một báo giá cụ thể. "… Sẽ không có sống sót sau năm đầu tiên của trường Hogwarts nếu tôi đã không giúp anh ta thông qua các hành lang tầng thứ ba, tuyên bố bạn bè tốt nhất của mình." Sau đó tiếp tục trượt ngón tay của mình xuống bài viết. "Hoặc làm thế nào về điều này... ' Tôi thực tế đã cứu anh ta từ nhận được bộ não của mình tranh giành bởi Lockheart... Những gì địa ngục, Ron!""Vâng, ít bạn đến tắt một số anh hùng martyred!" Ron nói mulishly. Ông gestured để thanh bên nhỏ dành riêng cho ông. "Điều này làm cho tôi âm thanh giống như một số brat trẻ con người là bệnh của đứng trong bóng tối của bạn và là ghen tuông của sự nổi tiếng của bạn! Họ thậm chí còn gọi là tôi một sidekick."Harry incredulously stared lúc cậu bé khác. "Bạn biết những gì? Nó là vô dụng nói chuyện với bạn. Bạn là ảo tưởng và bạn không có ý tưởng những gì đang xảy ra. Chỉ cần làm tôi một ưu và ngừng nói chuyện về tôi với báo chí, hoặc tôi sẽ có Andromeda slap một lệnh gag trên bạn."Ron dõi Harry bão ra với một shrug. "Những gì là vấn đề của mình," ông muttered người da đen, trước khi quay trở về Bữa sáng của mình. Có lẽ một chút thức ăn trong bụng của mình sẽ vui anh ta lên. Nó luôn luôn đã làm.Cho phần còn lại trong ngày, nó có vẻ như một đám mây bão lơ lửng trên đầu của Harry. Nó đã được thực hiện tồi tệ hơn bởi Malfoy, người đã tìm thấy mỗi dịp để gọi anh ta một em bé khóc, làm cho tiếng ồn khiêu dâm 'boo-hoo'. Vào cuối ngày, ông là như vậy căng thẳng rằng ông thậm chí gãy ở nghèo Dennis Creevy cho chỉ cần đi qua trên một tin nhắn từ Hagrid."Rất tiếc, Dennis, đó là chưa bôi cho," Harry thở dài, khi Dennis stared lên lúc ông mắt xanh nước biển rộng. "Nó chỉ là một ngày điên trên đầu trang của cuộc sống điên của tôi. Vì vậy, bạn nói Hagrid có một cái gì đó cho tôi?""Oh, có!" Dennis nhồi nhăn mảnh giấy vào tay của Harry. "Ông nói để đọc nó một mình," ông thì thầm bí mật.Harry không thể giúp đỡ, nhưng nụ cười. Dennis đã nhỏ hơn so với ông là một năm đầu tiên. "Cảm ơn."Dennis bobbed đầu và bỏ đi.Harry sau đó quay sang giấy làm từ da trong tay của mình. Nó được viết trong của Hagrid nặng ngoạc.Có sumthing thi Hiển thị bạn. Đi đến túp lều của tôi sau khi ăn tối tonite. Và bess mang cloke của bạn.-HagridHarry nâng lên một lông mày tại các khó hiểu thông điệp trước khi incendio-ing nó. Không giống như năm ngoái, Harry đã làm cho nó một điểm năm nay để thăm người khổng lồ một nửa thường xuyên hơn, dùng trà và lắng nghe câu chuyện về Buckbeak. Điều này làm cho anh ta tự hỏi tại sao Hagrid chỉ không thể chờ đợi của họ thời gian trà lượt bình thường để nói chuyện với anh ta. Nó không phải như người khổng lồ một nửa hành động bí mật tất cả... mặc dù có là thời gian đó với Norbert... Shrugging chính mình, ông sẽ tìm đủ sớm anyway.Tại bảng Gryffindor, Harry là vui mừng khi thấy rằng nhà của mình đồng bạn bè không nhiều bị ảnh hưởng bởi Rita's bài viết. Trong thực tế, xét xử theo như thế nào tất cả mọi người đã ngồi, các Gryffindors đã không đánh giá cao Ron blabbing thông tin cá nhân của bạn mình. Đối với họ, bất cứ điều gì đã xảy ra dưới bìa của bóng tối trong ký túc xá của họ là bất khả xâm phạm.Sau khi tất cả, nếu Ron có thể nói chuyện với báo chí về những cơn ác mộng của Harry, ông có thể cũng nói về bao nhiêu lần Seamus jerked off vào ban đêm, hoặc làm thế nào Neville đã ngủ với một đêm nhỏ sáng khi các Dementors đã là tại trường học, hoặc làm thế nào Dean thích shave chân của mình bởi vì ông đã trên một muggle bơi đội trong mùa hè , một cái gì đó trình thuật sĩ đồng bào của ông sẽ không biết. Ký túc xá-sống làm cho rất ít bí mật giữa bạn cùng ký túc xá và nó thường được hiểu rằng bạn hoàn toàn không đi đến báo chí với bí mật được chia sẻ của họ.Ngay cả Gryffindors hiểu lắm.Ron, predictably không xử lý cô lập của ông rất tốt. Thậm chí Dean và Seamus, người đã mòn S.P.E.W. phù hiệu tháng trước, đã giữ khoảng cách của họ từ anh ta.Cuối cùng, Bữa ăn tối đã qua, với blissfully ít thảo luận về các bài viết. Trong suốt các bữa ăn, Hagrid giữ cố gắng để có được sự chú ý của mình, thay vào đó rõ ràng là trong quan điểm của Harry, trông giống như ông sẽ nổ tung bất cứ lúc nào. Khi Hagrid trái bảng, Harry đợi khoảng nửa giờ trước khi ông cũng mieãn mình don áo choàng tàng hình của mình. Nó không phải gần như lệnh giới nghiêm được nêu ra, nhưng lưu ý của Hagrid đã nói cho anh ta để sneak đến túp lều của mình, vì vậy Harry đã làm.Khi Harry đến, Hagrid nhanh chóng mở ra hắn vào trong như ông là sợ một ai đó sẽ nhìn thấy anh ta có. Điều này đã là các hành vi decidedly lẻ cho người đàn ông hân hoan, và tò mò của Harry là chắc chắn peaked."Vui ya có thể làm cho nó, ' arry," ông nói. "Bất kỳ er... khó khăn khi nhận được ' ở đây?"Harry lắc đầu và mất một chỗ ngồi. "Số Những gì là rất khẩn cấp rằng nó không thể chờ đợi cho chúng tôi thời gian trà?"Hagrid lắc đầu. "Chưa được. Vẫn đợi fer..." Đột nhiên nghe một knock tại cửa, và xét xử theo hình thuyên giảm trên khuôn mặt của Hagrid, ông đã hy vọng nó."Hey, Hagrid." Ron bước vào túp lều, tìm kiếm khá không hài lòng. "Tôi đang ở đây cho tạm giam... những gì cậu ấy làm gì ở đây?" Ron đã phát hiện Harry ngồi tại bàn của Hagrid."Oh don 'như tha'," Hagrid scolded và gestured để khác ghế trống tại bảng. "Có một chỗ ngồi. Bây giờ, có chuyện của thế giữa hai, eh?"Harry và Ron từ chối nhìn nhau hoặc trả lời câu hỏi của người đàn ông.Hagrid thở dài thật đáng buồn. "Tis buồn ter xem hai bess bạn chiến đấu như thế này," ông nói. "Nhưng thas không lý do tại sao tôi yêu cầu bạn hai ta đến ' đây."Harry's quan tâm trở lại. "Tại sao đã làm bạn muốn chúng tôi ở đây," ông yêu cầu."Làm thế nào ngươi nhận được ' dọc theo vào tác vụ đầu tiên?" Hagrid trở về, dường như ra khỏi nơi không có."Vâng, đó là không giống như chúng tôi có thể thực sự chuẩn bị cho nó, bên phải?" Harry nói, shrugging. "Tôi đã chỉ thực hành phép thuật và công cụ." Ron chỉ cần gật đầu, mặc dù Harry biết một thực tế mà ông đã không đặt nhiều nỗ lực trong việc chuẩn bị."Cũng giống như tôi nghĩ," Hagrid trả lời và sau đó cúi về phía trước. "Tôi sẽ cung cấp cho bạn hai một gợi ý nhỏ về tác vụ đầu tiên sau đó, và không phải vì em là người trẻ nhất hoặc là, mặc dù tôi vẫn nghĩ rằng nó không công bằng mà bạn hai haff ta cạnh tranh với những năm 7." Hagrid lắc đầu. "No, tis bởi vì tôi thấy hiệu trưởng Karkaroff và Madam Maxime snoopin' xung quanh khi tôi đã giúp tổ chức các nhiệm vụ."Harry và Ron lớn lên lông mày của họ. "Tại sao những người gian lận...!" Ron bắt đầu phản đối.Hagrid chỉ shrugged. "Tis đường của những việc này," ông nói. "Và lý do tại sao tôi nói yer tác vụ đầu tiên đã làm với Aragog và làm tổ của mình.""Aragog?" Harry lặp đi lặp lại, choáng váng. "Aragog, acromantula?"Hagrid gật đầu và glanced tại Ron worriedly. "Er... bạn alright có?" ông yêu cầu. "Yer lookin' khá nhạt."Harry quay sang nhìn và phải đồng ý rằng Ron nhìn một hơi thở ra khỏi ngất."Sp...spider?" ông croaked. "Humungous, khổng lồ nhện!"Harry grinned. "Tôi đặt cược Severus biết nó đã có là acromantulas tất cả cùng, và đó là lý do tại sao ông đề nghị bạn tham gia vào các nhiệm vụ đầu tiên như là một phần của hình phạt của bạn. Tất cả mọi người biết bạn đang sợ của họ."Ron bắn Harry một chói khó chịu trước khi quay trở lại để Hagrid. "Vâng, chúng ta không nên để chống lại chúng, chúng ta?" ông hỏi, vẫn đang tìm kiếm khá shocky.Hagrid 'pffted' và cười. "Chống lại họ? Nay. Yer không phải chống lại chúng. Yer chỉ nghĩa vụ ta nhận được qua chúng. Thấy, họ đang guardin' đầu mối để công việc tiếp theo."Harry đã phải thừa nhận, ông đã khá nhẹ nhõm khi nghe điều đó. Một acromantula exoskeleton, trong khi không phải chịu thiệt hại như con rồng, vẫn còn khá cứng rắn và webbings của họ như mạnh mẽ như thép. Không phải đề cập đến giới trẻ những người thực sự có thể phun nọc độc của họ lúc con mồi.Harry biết của một số cách để giết một acromantula, nhưng họ đã quá tối, và ông nghi ngờ rằng sẽ đi rất tốt với các thẩm phán hoặc các đối tượng. "Cám ơn Hagrid," Harry nói nghiêm túc. "Tôi nghĩ rằng tôi đã có một vài ý kiến, nhưng tôi tốt hơn đánh thư viện trước khi lệnh giới nghiêm."Ron theo dõi người bạn cũ của ông, nụ cười dễ dàng như nếu ông không phải đối mặt với nhện-quái vật ngày hôm sau, trước khi biến mất dưới áo choàng của mình. "um, có. Vì vậy, cảm ơn Hagrid. Tôi nghĩ tôi sẽ đi làm một số nghiên cứu quá.""Prob'ly một ý tưởng tốt," Hagrid đã đồng ý. "Chúc may mắn cho ya."Ron cho một nụ cười lung lay trước khi đua xe trở lại trường Hogwarts, và để các nhà bếp, nơi mà ông biết Hermione vẫn còn phục vụ giam giữ của mình. Hermione sẽ biết phải làm gì, cô ấy luôn luôn đã làm. Ông vẫn lặp lại thần chú rằng trong tâm trí của mình khi ông tickled lê và bức chân dung mở ra, wafting nhà bếp tuyệt vời mùi đối với anh ta.Bên trong, tinh đã làm sạch lên nhà bếp, sau khi có phục vụ bữa ăn tối cho các sinh viên. Ron phát hiện Hermione, chủ yếu là một mình, đặt một số dụng cụ đi trong các tủ. "Cảm ơn Merlin tôi tìm thấy bạn!" Ron thiết thực hét lên, gây ra một số thần tiên để ánh sáng chói vào anh ta.Hermione gần giảm xuống một bát trong bất ngờ. "Những gì bạn đang làm ở đây, Ron?""Bạn đã có để giúp tôi. Nó là khủng khiếp!"Nhìn thấy như thế nào panicked và bị ảnh hưởng cậu bé khác là, Hermione nhanh chóng hướng dẫn ông để một phân vì sợ rằng ông có thể sụp đổ trên của mình hoặc một cái gì đó. "Được rồi, bắt đầu lại. Những gì đã nhận bạn vào trạng thái như vậy?"Ron lấy một hơi thở sâu. "Hagrid được gọi là tôi và Harry để gặp gỡ anh ta trong bí mật để cho chúng tôi biết về nhiệm vụ đầu tiên."Hermione gasped. "Ông không thể làm điều đó! Harry nói cậu không nên để được giúp đỡ từ giáo viên." Sau đó đôi mắt của cô thu hẹp, đáng ngờ. "Chờ đợi một phút. Bạn không thể yêu cầu để được giúp đỡ của tôi hoặc là!""Nhưng ' Moine..." Ron whined, kéo ra ngoài các nguyên âm. "Bạn đã có để giúp tôi. Họ đã acromantulas. Bạn ghi nhớ chúng, bên phải, từ năm thứ 2? Aragog?" Đôi mắt của ông đã được rộng và flickered với thực sự sợ hãi."Tất nhiên tôi không! Tôi đã hóa đá lúc đó, bạn prat,"Hermione trở lại irritably. "Họ nói với bạn của giải đấu này phải thực sự nguy hiểm, nhưng bạn nói bạn có thể xử lý nó." Cô vượt qua cánh tay của cô. "Làm thế nào đã làm Harry xử lý các tin tức?"Ron shrugged. "Không biết, nhưng ông không sợ hãi của nhện hoặc là," ông trả lời.Hermione cán đôi mắt của cô. "Được rồi, tôi sẽ làm cho bạn một thỏa thuận."Ron gật đầu tuyệt vọng. "Bất cứ điều gì. Tôi sẽ làm bất cứ điều gì."Hermione snorted. Cô "tạm giam của tôi là gần như trên," bắt đầu. "Nếu bạn đến với tôi để xin lỗi Harry về làm thế nào bạn đã điều trị Anh ta, sau đó tôi sẽ giúp bạn.""Những gì!" Ron squawked indign
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: