The sky stretched above him in an endless blue line, reaching past the dịch - The sky stretched above him in an endless blue line, reaching past the Việt làm thế nào để nói

The sky stretched above him in an e

The sky stretched above him in an endless blue line, reaching past the horizon and onto cover the rest of the world. Clouds dotted the sky, but for once Shikamaru had no interest in the clouds. He was waiting, stretched out in the long grass. He was miles away from the small village he was spending the next few days in and even further from Konoha.

His eyes were closed against the afternoon sun, and even though he didn't want to, sleep was creeping up on him. He listened out for any sound signaling the person he was waiting on was approaching. He usually had to concentrate hard to detect Sasuke, the missing nin having become extremely well at concealing his chakra and he could move so silently, not even ANBU training helped Shikamaru hear him.

He was drifting off when the air around him shifted slightly. He froze, body tense as he cracked an eye open to find out if the person standing above him was friend or foe. Before he could see who it was, familiar chakra flared around him. Shikamaru instantly relaxed back into the grass, a small sigh of relief falling from his lips.

"You're getting way too good at that," Shikamaru muttered, opening his eyes to blink up at Sasuke. Sasuke smiled down at him, one hand resting on the hilt of his sword. A plain white shirt clung to his pale chest, black pants, clinging to slim legs. Shikamaru had never understood how someone could be so slender and still kick his ass in a taijutsu match.

"You were falling asleep," Sasuke teased, sitting down beside him. Shikamaru smiled at his tone, turning on his side to face the other man. He reached up and tugged at Sasuke's arm. He smiled down at him, lying down beside the taller man. He wrapped his arms around Shikamaru, pulling him close until they were pressed as close as they could get.

Shikamaru sighed, content with just the feel and smell of his lover around him. They couldn't do this often. Once every four or five months at the most. It didn't matter how long it had been since Sasuke had defected from the village, he was still a missing nin. They could try to get him pardoned but there was no love lost between Sasuke and Konoha.

When they met like this, they weren't ninjas. Shikamaru didn't wear his flak jacket, didn't bring his weapons pouch or any of the other things he usually carried with him on a mission. He wore a simple tee shirt and pants, and Sasuke did the same, though Sasuke couldn't seem to leave his sword behind.

"How long do we have?" Shikamaru whispered, already drifting back to sleep. Sasuke sighed, breath fanning across the top of his head.

Tonight and tomorrow." Shikamaru smiled. Usually, when they met randomly like this, they only got a few hours. The thought had him twisting his fingers in the cotton of Sasuke's shirt. Sasuke chuckled, hand coming up so he could lift Shikamaru's head out of his chest. He pressed a soft kiss against full lips before carding his fingers through chocolate tresses. He tugged the tie from Shikamaru's hair, losing the long strands to fan out behind him.

"Let's just sleep," Shikamaru murmured as Sasuke's hand smoothed down the taller man's side to rest on his hip. He squeezed hi's hip briefly before letting his hand relax. They had never really had any quiet time when they were together, not even in the beginning. Sasuke had been hell bent on revenge when they first got together, before either of them truly knew what it even meant to love someone. But many people in their line of work loved early. They didn't have much of a choice when they didn't know if they would return from work alive as early as the age of thirteen.

They'd kept everything a secret, fearing the wrath of the council. Shikaku knew, but the older Nara knew everything about his son, even if Shikamaru didn't want him to. As the years wore on and they each grew older in years, Sasuke had voiced the want to settle down, actually live a normal life together. Well, as normal as it could be for them. Shikamaru couldn't deny the fact that he would love to live with Sasuke, but he was torn between his love for his father and village and his love for Sasuke.

"Sleep," Shikamaru whispered against the skin of Sasuke's neck. "We have plenty of time for other things later." Sasuke chuckled at that but let his eyes slip shut. It didn't take long for Shikamaru's breathing to even out as the man dozed off. Sasuke stayed awake a little while long, enjoying the peace of the field and his lover in his arms.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The sky stretched above him in an endless blue line, reaching past the horizon and onto cover the rest of the world. Clouds dotted the sky, but for once Shikamaru had no interest in the clouds. He was waiting, stretched out in the long grass. He was miles away from the small village he was spending the next few days in and even further from Konoha.His eyes were closed against the afternoon sun, and even though he didn't want to, sleep was creeping up on him. He listened out for any sound signaling the person he was waiting on was approaching. He usually had to concentrate hard to detect Sasuke, the missing nin having become extremely well at concealing his chakra and he could move so silently, not even ANBU training helped Shikamaru hear him.He was drifting off when the air around him shifted slightly. He froze, body tense as he cracked an eye open to find out if the person standing above him was friend or foe. Before he could see who it was, familiar chakra flared around him. Shikamaru instantly relaxed back into the grass, a small sigh of relief falling from his lips."You're getting way too good at that," Shikamaru muttered, opening his eyes to blink up at Sasuke. Sasuke smiled down at him, one hand resting on the hilt of his sword. A plain white shirt clung to his pale chest, black pants, clinging to slim legs. Shikamaru had never understood how someone could be so slender and still kick his ass in a taijutsu match.
"You were falling asleep," Sasuke teased, sitting down beside him. Shikamaru smiled at his tone, turning on his side to face the other man. He reached up and tugged at Sasuke's arm. He smiled down at him, lying down beside the taller man. He wrapped his arms around Shikamaru, pulling him close until they were pressed as close as they could get.

Shikamaru sighed, content with just the feel and smell of his lover around him. They couldn't do this often. Once every four or five months at the most. It didn't matter how long it had been since Sasuke had defected from the village, he was still a missing nin. They could try to get him pardoned but there was no love lost between Sasuke and Konoha.

When they met like this, they weren't ninjas. Shikamaru didn't wear his flak jacket, didn't bring his weapons pouch or any of the other things he usually carried with him on a mission. He wore a simple tee shirt and pants, and Sasuke did the same, though Sasuke couldn't seem to leave his sword behind.

"How long do we have?" Shikamaru whispered, already drifting back to sleep. Sasuke sighed, breath fanning across the top of his head.

Tonight and tomorrow." Shikamaru smiled. Usually, when they met randomly like this, they only got a few hours. The thought had him twisting his fingers in the cotton of Sasuke's shirt. Sasuke chuckled, hand coming up so he could lift Shikamaru's head out of his chest. He pressed a soft kiss against full lips before carding his fingers through chocolate tresses. He tugged the tie from Shikamaru's hair, losing the long strands to fan out behind him.

"Let's just sleep," Shikamaru murmured as Sasuke's hand smoothed down the taller man's side to rest on his hip. He squeezed hi's hip briefly before letting his hand relax. They had never really had any quiet time when they were together, not even in the beginning. Sasuke had been hell bent on revenge when they first got together, before either of them truly knew what it even meant to love someone. But many people in their line of work loved early. They didn't have much of a choice when they didn't know if they would return from work alive as early as the age of thirteen.

They'd kept everything a secret, fearing the wrath of the council. Shikaku knew, but the older Nara knew everything about his son, even if Shikamaru didn't want him to. As the years wore on and they each grew older in years, Sasuke had voiced the want to settle down, actually live a normal life together. Well, as normal as it could be for them. Shikamaru couldn't deny the fact that he would love to live with Sasuke, but he was torn between his love for his father and village and his love for Sasuke.

"Sleep," Shikamaru whispered against the skin of Sasuke's neck. "We have plenty of time for other things later." Sasuke chuckled at that but let his eyes slip shut. It didn't take long for Shikamaru's breathing to even out as the man dozed off. Sasuke stayed awake a little while long, enjoying the peace of the field and his lover in his arms.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Bầu trời trải dài trên ông trong một đường màu xanh bất tận, đạt qua đường chân trời và lên trang bìa với phần còn lại của thế giới. Mây rải rác trên bầu trời, nhưng đối với một lần Shikamaru đã không quan tâm trong những đám mây. Ngài đang chờ đợi, kéo dài ra trên thảm cỏ. Ông là dặm từ ngôi làng nhỏ, ông đã được chi tiêu trong vài ngày tới và xa hơn nữa từ Konoha. Đôi mắt anh đã bị đóng cửa chống nắng chiều, và mặc dù anh không muốn, giấc ngủ đã leo lên trên người. Anh lắng nghe ra cho bất kỳ âm thanh báo hiệu sự người mà anh đã chờ đợi ngày được tiếp cận. Ông thường phải tập trung cao độ để phát hiện Sasuke, các thiếu nin đã trở nên cực kỳ tốt ở che giấu chakra của ông và ông có thể di chuyển rất âm thầm, thậm chí không đào tạo ANBU giúp Shikamaru nghe ông. Ông bị trôi ra khi không khí xung quanh chuyển nhẹ. Anh sững người, cơ thể căng thẳng như ông đập một mắt mở để tìm hiểu xem những người đứng phía trên anh là bạn hay thù. Trước khi anh có thể xem đó là ai, chakra quen thuộc bùng lên xung quanh. Shikamaru lập tức nới lỏng trở lại vào cỏ, một tiếng thở dài nhỏ nhẹ nhõm rơi xuống từ đôi môi của mình. "Bạn đang nhận quá tốt ở đó," Shikamaru lẩm bẩm, mở mắt nhấp nháy tại Sasuke. Sasuke mỉm cười với anh, một tay đặt trên chuôi kiếm của thanh kiếm của mình. Một chiếc áo sơ mi trắng trơn bám vào nhạt ngực, quần đen, bám vào chân mỏng. Shikamaru đã không bao giờ hiểu thế nào ai đó có thể là rất mảnh mai và vẫn kick ass của mình trong một trận đấu thể thuật. "Bạn đã đi vào giấc ngủ," Sasuke trêu chọc, ngồi xuống bên cạnh anh. Shikamaru mỉm cười với giọng nói của anh, quay về phía ông phải đối mặt với người đàn ông khác. Anh vươn lên và nắm lấy cánh tay của Sasuke. Ông mỉm cười với anh, nằm ​​xuống bên cạnh người đàn ông cao hơn. Anh vòng tay quanh Shikamaru, kéo cậu lại gần cho đến khi họ đã ép gần như là họ có thể nhận được. Shikamaru thở dài, nội dung chỉ với những cảm nhận và mùi của người yêu của mình xung quanh. Họ không thể làm điều này thường xuyên. Khi mỗi bốn hoặc năm tháng là nhiều nhất. Nó không quan trọng nó đã rất lâu kể từ khi Sasuke đã đào thoát khỏi làng, ông vẫn còn là một nin mất tích. Họ có thể cố gắng để có được anh ấy tha thứ nhưng không có tình yêu bị mất giữa Sasuke và Konoha. Khi họ gặp nhau như thế này, họ không phải là ninja. Shikamaru không mặc áo pháo phòng không của mình, đã không mang túi vũ khí của mình hoặc bất cứ điều gì khác, ông thường được thực hiện với anh ta trên một nhiệm vụ. Ông mặc một chiếc áo phông đơn giản và quần, và Sasuke đã làm như vậy, mặc dù Sasuke dường như không thể rời khỏi thanh kiếm của mình đằng sau. "Chúng ta có bao lâu?" Shikamaru thì thầm, đã trôi trở lại giấc ngủ. Sasuke thở dài, hơi thở thổi bùng trên đỉnh đầu của mình. Đêm nay và ngày mai. "Shikamaru mỉm cười. Thông thường, khi họ gặp nhau một cách ngẫu nhiên như thế này, họ chỉ có một vài giờ. Ý nghĩ đã anh xoắn những ngón tay của mình trong các bông của chiếc áo sơ mi của Sasuke. Sasuke cười khúc khích, tay sắp lên để anh có thể ngẩng đầu Shikamaru ra khỏi lồng ngực của mình. ông nhấn một nụ hôn mềm mại trên đôi môi đầy đủ trước khi chải những ngón tay qua mái tóc sô cô la. anh kéo cà vạt từ tóc của Shikamaru, mất sợi dài để quạt ra phía sau . "Hãy chỉ ngủ," Shikamaru thì thầm khi bàn tay của Sasuke vuốt xuống bên cạnh người đàn ông cao hơn để nghỉ ngơi trên hông của mình. Ông vắt hip hi của một thời gian ngắn trước khi để tay thư giãn. họ chưa bao giờ thực sự có thời gian yên tĩnh khi họ ở bên nhau, thậm chí không trong đầu. Sasuke đã được địa ngục khao khát trả thù khi họ lần đầu tiên cùng nhau, trước khi một trong hai người thực sự biết những gì nó thậm chí có nghĩa là để yêu một ai đó. Nhưng nhiều người trong dòng họ của việc yêu sớm. họ không có nhiều của một sự lựa chọn khi họ không biết nếu họ sẽ trở lại từ việc sống sớm nhất là vào tuổi mười ba. họ muốn giữ tất cả mọi thứ là một bí mật, sợ cơn thịnh nộ của hội đồng. Shikaku biết, nhưng Nara cũ biết tất cả mọi thứ về con trai của mình, ngay cả khi Shikamaru không muốn anh ta. Như những năm mặc vào và họ từng lớn lên trong những năm, Sasuke đã bày tỏ muốn đến định cư, thực sự sống một cuộc sống bình thường với nhau. Vâng, như bình thường vì nó có thể cho họ. Shikamaru không thể phủ nhận thực tế rằng ông sẽ yêu để sống với Sasuke, nhưng ông bị giằng xé giữa tình yêu của mình cho cha và ngôi làng của mình và tình yêu của mình cho Sasuke. "Sleep," Shikamaru thì thầm vào làn da cổ của Sasuke. "Chúng tôi có nhiều thời gian cho những thứ khác sau đó." Sasuke cười khúc khích trước đó nhưng để cho đôi mắt của mình trượt đóng. Nó đã không mất nhiều thời gian để thở Shikamaru để thậm chí ra khi người đàn ông ngủ gà ngủ gật. Sasuke vẫn tỉnh táo một chút thời gian dài, được hưởng hòa bình của lĩnh vực này và người yêu của mình trong vòng tay của mình.





















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: