Lily swallowed hard.

Lily swallowed hard. "I.. I'm afrai

Lily swallowed hard. "I.. I'm afraid I don't know.."

Hermione nodded silently, a tear sliding down and hitting Harry's hand that she held tightly.

"What else?" she asked in a choked voice.

"Well.. he has several broken ribs and .. and a punctured lung. His back was torn to shreds.. It looks as though he was whipped. I've managed to clean that up as best I can.. But it will take quite a bit of healing.. " Lily stopped. "There's more Hermione.. But I think we should leave the details for later, don't you? You need time to adjust to this.."

Hermione nodded distantly, staring into Harry's face, stroking his hand in hers. "They fear that he is dead." She said absently, "They think that he was taken and killed."

"What? Who? Who thinks that?" James asked in surprise.

"Dumbledore and the Order of the Phoenix." She said bitterly.

Lily had gone very pale. "Dumbledore? Dumbledore is still alive?" She asked.

"Of course." Hermione said, looking up at her in feigned surprise. "But you're both wizards.. how could you not know that?"

James shot Lily a furtive glance, then cautiously replied. "Like I said, Hermione, we've been out of touch with the wizarding world for a long time." He said quietly. "The Order is still operating?"

"It started up again just over a year ago, when Voldemort restored his body." Hermione said.

"Wait.. What do you mean, restored his body?" James asked in confusion.

"He was destroyed almost 15 years ago. He attempted to kill a child, and the killing curse rebounded on him. His body was destroyed, and the child survived. We had 14 years of peace. But he has returned." Hermione said cautiously, testing how much they knew.

James paled significantly, and lowered himself down onto the edge of Harry's bed.

"And what's worse is they think that it was me. They think that I killed him. They think that I sold him to Voldemort." She added angrily.

James head snapped up at these words. "Why?" he said sharply.

"Because I was there when the wards collapsed around his house, when the protection measures came down. I was outside his house when he disappeared." Hermione said quietly. "Certain members of the Order have had close dealings with friends betraying friends to Voldemort.. I think it hit a nerve.." she added carefully.

James shot Lily a meaningful glance, a glint of hope flickered through his eyes. Did this mean that Remus and Sirius lived on?

James straightened out his face then replied. "Well, we know you didn't sell him to Voldemort.. but why were you there?"

"To tell him that I was pregnant.. To tell him that I'm carrying his baby.." Hermione said, still absently stroking his hand.

Lily covered her mouth as she gasped. She did not know why she had not seen it before; the girls despair.. the way she looked at him.. Her distress..

"He doesn't know?" She asked quietly.

"No." Hermione replied softly. "Not yet.."

Lily realized that tears were stinging her eyes. She found herself asking how such a tragedy could occur, and run the lives of those so young.

"I will do everything I can, Hermione. I promise you that." Lily said, placing a hand on her shoulder and looking her deeply in the eyes.

Hermione nodded, fresh tears spilling over. "This would never have happened if Dumbledore hadn't bound his magic.." She burst out angrily.

"Dumbledore did what?" Lily said in outrage.

"He bound his magic. To 'Protect him'" Hermione mocked angrily. "His Uncle found out, when he tried to tell me and Ron. That's when his Uncle started beating him.. when he knew he couldn't fight back with magic.. His Uncle was always scared of his power.."

James looked appalled. "Why is Dumbledore so interested in this boy? What forced him to bind the boys power to protect him...? Why are they so fearful for his life?" James asked in confusion.

"Because.. The boy you have in this bed is the boy who lived. The boy who destroyed Voldemort all those years ago, and he remains the only hope we have." Hermione stated grimly.

Both James and Lily's mouths fell open in shock.

"This is the child that Voldemort attacked? The one who destroyed his body?" Lily repeated in surprise.

"Yes." Hermione said shifting uncomfortably, knowing that soon she would have to reveal the truth.

"What is his name?" James asked suddenly, making Hermione jump.

"What?" She asked, swallowing hard.

"His name. What is it?" He asked, the urgency in his voice told Hermione he had finally put the pieces together.

"I - "

"You know about the betrayal.. You're close to the Order.. You know we're supposed to be dead.. don't you?" He said, standing up slowly and moving around the bed to stand before her.

He was breathing fast, in heavy, awkward movements, as though catching his breath from a long hard run. His eyes were staring at her, filled to the brim with hope and pain that mingled to form tears that threatened to spill over.

"Don't you?" He roared, his voice choking.

"James! What's the matter with you?" Lily asked in shock, moving to her husband to pull him back as Hermione jumped at his harsh voice.

"He's Fifteen isn't he? Sixteen next week?" James continued to rant, looking pleadingly at Hermione who could only watch him, and try to hold back her tears. "She knows Lily! She knows that we are thought dead.." He said dissolving into choking sobs as she pulled his stumbling form backwards.

Hermione froze watching James stagger back and forth, obviously in terrible emotional agony. The pain he portrayed was almost too unbearable to watch, and she turned her head away and looked at the floor. Her guilt said it all, but James did not back down. He only appeared to become more upset, and more desperate for answers.

"You said If I could not recognize him then you definitely would not be able too.. Who is he! What is his name!" James yelled in pleading despair.

Lily froze, becoming deadly pale. She looked at Hermione in surprise, a look of dawning comprehension in her eyes. "You said I was supposed to be dead when you woke .. You didn't faint from exhaustion.. You fainted from shock.. Didn't you?" She asked in a unnerving distant voice.

Hermione opened her mouth to speak, the guilt in her chest weighing her down as much as her grief, but before she could James interrupted.

"Tell me his name!" He demanded through choking sobs.

He stumbled forward throwing Lily off his arm, blinded by his tears. His chest heaved in agony. Clutching his head in his hands he ran his fingers stiffly through his hair in frustration, tearing at it as though trying to cause pain somewhere else other than his heart.

"Is he my son?" James asked quietly at first, looking her shakily in the eye. "IS HE MY SON!"

Authors Note: Okie Dokie. Due to popular demand chapter Eight is up. Don't you guys just love us today? These last two have taken alot of effort and we've worked hard so don't expect chapter nine for a couple of days. I'm sorry about that dreadful cliffhanger, but what can I say? I enjoy your frustrations. Evil I know, but. Well, theres been alot of reviews for chapter seven so far but i will leave my responses til the end of chapter nine if thats alright with everybody, i've been writing my ass off today. but in response to most of your reviews, i believe this chapter will answer most of the questions brought up on its own. If it didn't, the next few will. oh wait, I have to throw in my catch phrase... "All will be revealed.." . There, now i feel better. But Thank you all so much for your wonderful reviews, its awesome to have all this feedback. You guys are awesome. And i hope you all enjoy this chapter also, i have to admit these last two are my favourites so far. Well, until chapter nine my friends, enjoy the story,
Lanindur Du'Undarian
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Lily nuốt khó khăn. "I.. tôi sợ tôi không biết..."Hermione gật đầu âm thầm, một rách trượt xuống và nhấn của Harry tay cô tổ chức chặt chẽ."Gì khác?", cô đã hỏi trong một giọng nói choked."Vâng... Ông có nhiều xương sườn bị hỏng và... và thủng phổi. Lưng bị xé tan từng mảnh... Nó trông như thể ông được whipped. Tôi đã quản lý để làm sạch mà lên là tốt nhất tôi có thể... Nhưng nó sẽ mất khá nhiều chữa bệnh... "Lily dừng lại."Thêm Hermione kìa... Nhưng tôi nghĩ rằng chúng ta nên để lại các chi tiết cho sau này, không bạn? Bạn cần thời gian để thích nghi với điều này..."Hermione gật đầu xa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Harry, vuốt ve bàn tay của mình trong cô ấy. "Họ lo sợ rằng anh ấy đã chết." Cô nói absently, "Họ nghĩ rằng ông đã được đưa và bị giết.""Những gì? Ai? Những người nghĩ rằng?" James hỏi trong bất ngờ."Giáo sư Dumbledore và Order of the Phoenix." Cô nói cay đắng.Lily đã đi rất nhạt. "Giáo sư Dumbledore? Giáo sư Dumbledore là vẫn còn sống?" Cô hỏi."Dĩ nhiên." Hermione nói, nhìn lên tại của cô trong vờ bất ngờ. "Nhưng bạn là cả hai phù thủy... làm thế nào có thể bạn không biết?"James bắn Lily một nháy mắt hay ăn cắp, sau đó thận trọng trả lời. "Như tôi đã nói, Hermione, chúng tôi đã mất liên lạc với thế giới dành cho một thời gian dài." Ông nói nhẹ nhàng. "Bộ vẫn đang hoạt động?""Nó bắt đầu một lần nữa chỉ hơn một năm trước đây, khi Voldemort khôi phục cơ thể của mình." Hermione nói."Chờ đợi... Ý em là, khôi phục cơ thể của mình?" James hỏi trong sự nhầm lẫn."Ông đã bị phá hủy gần 15 năm trước. Ông đã cố gắng để giết một đứa trẻ, và lời nguyền giết rebounded về anh ta. Cơ thể của ông đã bị phá hủy, và đứa trẻ sống sót. Chúng tôi đã có 14 tuổi của hòa bình. "Nhưng ông đã trở lại." Hermione nói thận trọng, kiểm tra bao nhiêu họ biết.James paled đáng kể, và hạ xuống mình xuống lên rìa của Harry của giường."Và những gì là tồi tệ hơn là họ nghĩ rằng nó đã là tôi. Họ nghĩ rằng tôi đã giết anh ta. Họ nghĩ rằng tôi đã bán nó cho Voldemort." Bà nói thêm giận dữ.James đầu bị gãy ở những từ này. "Tại sao?", ông nói mạnh."Bởi vì tôi đã có khi sụp đổ các khu xung quanh nhà của ông, khi các biện pháp bảo vệ đã xuống. Tôi đã ở bên ngoài nhà của ông khi ông biến mất." Hermione nói nhẹ nhàng. "Một số thành viên của đơn đặt hàng đã có đóng giao dịch với bạn bè phản bội bạn bè để Voldemort... Tôi nghĩ rằng nó trúng một dây thần kinh..."bà nói thêm một cách cẩn thận.James bắn Lily một nháy mắt có ý nghĩa, một glint hy vọng flickered thông qua đôi mắt của mình. Điều này có nghĩa là Remus và Sirius sống trên?James thẳng ra ngoài khuôn mặt của mình, sau đó trả lời. "Vâng, chúng tôi biết bạn không bán anh ta cho Chúa tể Voldemort... nhưng tại sao bạn không?""Để nói với ông rằng tôi đã có thai... Nói với ông rằng tôi đang mang con của mình... " Hermione nói, vẫn còn absently vuốt ve bàn tay của mình.Lily bảo hiểm miệng của cô như cô gasped. Cô không biết tại sao cô đã không thấy nó trước; Các cô gái tuyệt vọng... cách cô ấy nhìn anh ta... Đau khổ của cô..."Ông không biết?" Cô yêu cầu lặng lẽ."No." Hermione replied softly. "Not yet.."Lily realized that tears were stinging her eyes. She found herself asking how such a tragedy could occur, and run the lives of those so young."I will do everything I can, Hermione. I promise you that." Lily said, placing a hand on her shoulder and looking her deeply in the eyes.Hermione nodded, fresh tears spilling over. "This would never have happened if Dumbledore hadn't bound his magic.." She burst out angrily."Dumbledore did what?" Lily said in outrage."He bound his magic. To 'Protect him'" Hermione mocked angrily. "His Uncle found out, when he tried to tell me and Ron. That's when his Uncle started beating him.. when he knew he couldn't fight back with magic.. His Uncle was always scared of his power.."James looked appalled. "Why is Dumbledore so interested in this boy? What forced him to bind the boys power to protect him...? Why are they so fearful for his life?" James asked in confusion."Because.. The boy you have in this bed is the boy who lived. The boy who destroyed Voldemort all those years ago, and he remains the only hope we have." Hermione stated grimly.Both James and Lily's mouths fell open in shock."This is the child that Voldemort attacked? The one who destroyed his body?" Lily repeated in surprise."Yes." Hermione said shifting uncomfortably, knowing that soon she would have to reveal the truth."What is his name?" James asked suddenly, making Hermione jump."What?" She asked, swallowing hard."His name. What is it?" He asked, the urgency in his voice told Hermione he had finally put the pieces together."I - ""You know about the betrayal.. You're close to the Order.. You know we're supposed to be dead.. don't you?" He said, standing up slowly and moving around the bed to stand before her.He was breathing fast, in heavy, awkward movements, as though catching his breath from a long hard run. His eyes were staring at her, filled to the brim with hope and pain that mingled to form tears that threatened to spill over."Don't you?" He roared, his voice choking."James! What's the matter with you?" Lily asked in shock, moving to her husband to pull him back as Hermione jumped at his harsh voice."He's Fifteen isn't he? Sixteen next week?" James continued to rant, looking pleadingly at Hermione who could only watch him, and try to hold back her tears. "She knows Lily! She knows that we are thought dead.." He said dissolving into choking sobs as she pulled his stumbling form backwards.Hermione froze watching James stagger back and forth, obviously in terrible emotional agony. The pain he portrayed was almost too unbearable to watch, and she turned her head away and looked at the floor. Her guilt said it all, but James did not back down. He only appeared to become more upset, and more desperate for answers."You said If I could not recognize him then you definitely would not be able too.. Who is he! What is his name!" James yelled in pleading despair.
Lily froze, becoming deadly pale. She looked at Hermione in surprise, a look of dawning comprehension in her eyes. "You said I was supposed to be dead when you woke .. You didn't faint from exhaustion.. You fainted from shock.. Didn't you?" She asked in a unnerving distant voice.

Hermione opened her mouth to speak, the guilt in her chest weighing her down as much as her grief, but before she could James interrupted.

"Tell me his name!" He demanded through choking sobs.

He stumbled forward throwing Lily off his arm, blinded by his tears. His chest heaved in agony. Clutching his head in his hands he ran his fingers stiffly through his hair in frustration, tearing at it as though trying to cause pain somewhere else other than his heart.

"Is he my son?" James asked quietly at first, looking her shakily in the eye. "IS HE MY SON!"

Authors Note: Okie Dokie. Due to popular demand chapter Eight is up. Don't you guys just love us today? These last two have taken alot of effort and we've worked hard so don't expect chapter nine for a couple of days. I'm sorry about that dreadful cliffhanger, but what can I say? I enjoy your frustrations. Evil I know, but. Well, theres been alot of reviews for chapter seven so far but i will leave my responses til the end of chapter nine if thats alright with everybody, i've been writing my ass off today. but in response to most of your reviews, i believe this chapter will answer most of the questions brought up on its own. If it didn't, the next few will. oh wait, I have to throw in my catch phrase... "All will be revealed.." . There, now i feel better. But Thank you all so much for your wonderful reviews, its awesome to have all this feedback. You guys are awesome. And i hope you all enjoy this chapter also, i have to admit these last two are my favourites so far. Well, until chapter nine my friends, enjoy the story,
Lanindur Du'Undarian
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Lily nuốt nước bọt. "Tôi .. tôi sợ tôi không biết .." Hermione lặng lẽ gật đầu, một giọt nước mắt trượt xuống và chạm tay Harry của cô được tổ chức chặt chẽ. "Còn gì nữa?" cô hỏi với giọng nghẹn ngào. "Vâng .. ông có một số xương sườn bị gãy và .. và phổi bị thủng. lưng lại bị xé ra từng mảnh .. Có vẻ như anh ta bị đánh. Tôi đã quản lý để làm sạch mà lên tốt nhất Tôi có thể .. Nhưng nó sẽ mất khá một chút lành .. "Lily dừng lại. "Có nhiều Hermione .. Nhưng tôi nghĩ chúng ta nên để lại các chi tiết cho sau này, không bạn? Bạn cần thời gian để thích nghi với điều này .." Hermione gật đầu xa, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Harry, vuốt ve bàn tay của mình trong cô. "Họ sợ rằng anh đã chết." Cô nói một cách lơ đãng, "Họ nghĩ rằng ông bị bắt và bị giết." "Cái gì? Ai? Ai nghĩ rằng điều đó không?" James hỏi trong sự ngạc nhiên. "Dumbledore và Order of the Phoenix". Cô cay đắng nói. Lily đã đi rất nhạt. "Dumbledore Dumbledore? Vẫn còn sống?" Cô hỏi. "Tất nhiên." Hermione nói, nhìn lên nhìn cô trong giả tạo bất ngờ. "Nhưng cậu cả các trình thuật sĩ .. làm thế nào bạn có thể không biết điều đó?" James bắn Lily một cái nhìn trộm, sau đó thận trọng trả lời. "Như tôi đã nói, Hermione, chúng tôi đã mất liên lạc với thế giới phù thủy trong một thời gian dài." Ông lặng lẽ nói. "Mệnh lệnh vẫn còn hoạt động?" "Nó bắt đầu lên một lần nữa chỉ hơn một năm trước đây, khi Voldemort phục hồi cơ thể của mình." Hermione nói. "Chờ .. bạn có ý nghĩa gì, phục hồi cơ thể của mình?" James hỏi trong sự nhầm lẫn. "Ông đã bị phá hủy gần như 15 năm trước đây. Ông đã cố gắng để giết một đứa trẻ, và giết chết lời nguyền hồi phục trên người. Cơ thể của ông đã bị phá hủy, và đứa trẻ sống sót. Chúng tôi đã có 14 năm hòa bình. Tuy nhiên, ông đã trở lại . " Hermione nói một cách thận trọng, thử nghiệm họ biết bao nhiêu. James tái đi đáng kể, và hạ mình xuống mép giường của Harry. "Và những gì tồi tệ hơn là họ nghĩ rằng đó là tôi. Họ nghĩ rằng tôi đã giết ông Họ nghĩ rằng tôi đã bán anh. Voldemort. " Cô nói thêm một cách giận dữ. James đầu chộp tại những lời này. "Tại sao?" ông nói gay gắt. "Bởi vì tôi đã ở đó khi các phường sụp đổ xung quanh nhà mình, khi các biện pháp bảo vệ đi xuống. Tôi đã ở bên ngoài ngôi nhà của mình khi ông biến mất." Hermione lặng lẽ nói. "Một số thành viên của Dòng đã có giao dịch gần với bạn bè phản bội bạn bè để Voldemort .. Tôi nghĩ rằng nó chạm một dây thần kinh .." cô nói thêm một cách cẩn thận. James bắn Lily một cái nhìn đầy ý nghĩa, một tia sáng lóe lên hy vọng chập chờn qua ánh mắt. Phương pháp này có nghĩa là Remus và Sirius sống trên? James thẳng ra khuôn mặt của mình sau đó trả lời. "Vâng, chúng tôi biết bạn không bán nó cho Voldemort .. nhưng tại sao các bạn không?" "Để nói với anh ấy rằng tôi đang mang thai .. Để nói với anh ấy rằng tôi đang mang em bé của mình .." Hermione nói, vẫn lơ đãng vuốt ve bàn tay của mình. Lily bịt miệng cô khi cô thở hổn hển. Cô không biết tại sao cô ấy không nhìn thấy nó trước; các cô gái tuyệt vọng .. cách cô nhìn anh .. nạn của cô .. "Anh ta không biết?" Cô lặng lẽ hỏi. "Không." Hermione trả lời nhẹ nhàng. "Chưa được .." Lily nhận ra rằng nước mắt đã thổi mạnh đôi mắt cô. Cô thấy mình hỏi làm thế nào một thảm kịch như vậy có thể xảy ra, và chạy cho cuộc sống của những người quá trẻ. "Tôi sẽ làm tất cả mọi thứ tôi có thể, Hermione. Tôi hứa với bạn rằng." Lily nói, đặt một tay lên vai cô và nhìn cô sâu trong đôi mắt. Hermione gật đầu, nước mắt tươi tràn qua. "Điều này sẽ không bao giờ xảy ra nếu Dumbledore đã không bị ràng buộc ma thuật của mình .." Cô phá lên một cách giận dữ. "Dumbledore đã làm những gì?" Lily nói trong sự phẫn nộ. "Ông bị ràng buộc ma thuật của mình. Để" Bảo vệ ông '"Hermione chế giễu một cách giận dữ. "Bác của ông đã tìm ra, khi ông đã cố gắng để nói với tôi và Ron. Đó là khi Bác của ông bắt đầu đánh anh .. khi anh biết anh không thể chiến đấu trở lại với ma thuật .. Bác của anh luôn sợ quyền lực của mình .." James nhìn phát hoảng. "Tại sao cụ Dumbledore nên quan tâm đến cậu bé này? Gì buộc ông phải ràng buộc các chàng trai quyền lực để bảo vệ anh ...? Tại sao chúng lại lo sợ cho cuộc sống của mình?" James hỏi trong sự nhầm lẫn. "Bởi vì .. Cậu bạn có trong giường là cậu bé sống. Cậu bé đã tiêu diệt Voldemort tất cả những năm trước đây, và ông vẫn hy vọng duy nhất chúng ta có." Hermione nói một cách dứt khoát. Cả James và Lily miệng há mở sốc. "Đây là con mình mà Voldemort tấn công? Một trong những người bị phá hủy cơ thể của mình?" Lily lặp đi lặp lại trong sự ngạc nhiên. "Có." Hermione nói trông không được, biết rằng chẳng bao lâu cô sẽ phải tiết lộ sự thật. "Tên của anh là gì?" James đột nhiên hỏi, làm cho Hermione nhảy. "Cái gì?" Cô hỏi, nuốt khó. "Tên của ông. Đó là gì?" Ông hỏi, tính cấp bách trong giọng nói của ông nói với Hermione cuối cùng anh cũng đã đưa các mảnh lại với nhau. "Tôi -" "Bạn biết gì về sự phản bội .. Bạn đang gần với tự .. Bạn biết chúng tôi đang nghĩ là đã chết .. phải không? " Ông nói, đứng lên từ từ và di chuyển xung quanh giường để đứng trước mặt cô. Anh thở nhanh, nặng nhọc, động tác vụng về, như thể lấy lại hơi thở từ một chạy dài cứng. Mắt ông nhìn chằm chằm vào cô, đầy ắp với niềm hy vọng và nỗi đau mà trộn lẫn để tạo thành nước mắt đe dọa tràn qua. "Anh không?" Ông gầm lên, nghẹn giọng nói của mình. "James! vấn đề với bạn là gì?" Lily hỏi sốc, di chuyển với chồng mình để kéo anh trở lại như Hermione nhảy vào giọng nói chói tai của mình. "Anh ấy không phải là anh Mười lăm mười sáu? tuần tới?" James tiếp tục rant, nhìn tha tại Hermione người chỉ có thể nhìn anh ấy, và cố gắng giữ lại những giọt nước mắt. "Cô biết Lily! Cô ấy biết rằng chúng ta đang nghĩ chết .." Ông nói hòa tan vào những tiếng nức nở nghẹn khi cô kéo dạng ngại của mình về phía sau. Hermione đóng băng xem James tách rời qua lại, rõ ràng là trong đau đớn về tình cảm khủng khiếp. Những đau đớn, ông miêu tả là gần như không thể chịu đựng quá đến xem, và cô quay đầu đi và nhìn xuống sàn nhà. Tội lỗi của mình nói lên tất cả, nhưng James đã không lùi bước. Ông chỉ xuất hiện để trở thành khó chịu hơn, và tuyệt vọng hơn cho câu trả lời. "Bạn nói Nếu tôi không thể nhận ra anh ấy thì bạn chắc chắn sẽ không thể quá .. Ai là anh! anh ấy tên là gì!" James hét lên trong tuyệt vọng cầu xin. Lily đóng băng, trở nên chết người nhạt. Cô nhìn Hermione ngạc nhiên, một cái nhìn sơ khai hiểu trong mắt cô ấy. "Bạn nói tôi được cho là đã chết khi bạn thức dậy .. Bạn không ngất xỉu vì kiệt sức .. Bạn ngất vì sốc .. Đã không bạn?" Cô hỏi bằng một giọng xa đáng sợ. Hermione mở miệng nói chuyện, cảm giác tội lỗi trong lồng ngực nặng cô ấy xuống như nhiều như nỗi đau của mình, nhưng trước khi cô có thể bị gián đoạn James. "Nói cho tôi biết tên của mình!" Ông yêu cầu thông qua nghẹn tiếng nức nở. Ông vấp mong ném Lily ra khỏi cánh tay của mình, mù quáng bởi những giọt nước mắt của mình. Ngực anh phập phồng trong đau đớn. Chặt lấy đầu mình trong tay anh lướt những ngón tay của ông cứng nhắc qua mái tóc của mình trong thất vọng, xé vào nó như thể cố gắng để gây đau ở một nơi nào khác ngoài trái tim của mình. "Có phải anh trai của tôi?" James hỏi lặng lẽ lúc đầu, nhìn cô run rẩy trong mắt. "IS HE SON MY!" Tác giả Lưu ý: Okie Dokie. Do nhu cầu phổ biến chương Tám là lên. Đừng các bạn chỉ cần tình yêu chúng ta hôm nay? Các cuối cùng hai đã đưa rất nhiều nỗ lực và chúng tôi đã làm việc chăm chỉ để không mong đợi chương chín cho một vài ngày. Tôi xin lỗi về điều đó cliffhanger đáng sợ, nhưng những gì tôi có thể nói? Tôi thích sự thất vọng của bạn. Ác tôi biết, nhưng. Vâng, theres được rất nhiều ý kiến cho chương bảy đến nay, nhưng tôi sẽ để lại câu trả lời của tôi cho đến tận cuối chương chín nếu thats ổn với tất cả mọi người, tôi đã viết my ass off ngày hôm nay. nhưng để đáp ứng hầu hết các ý kiến của bạn, tôi tin rằng chương này sẽ trả lời hầu hết các câu hỏi được đưa lên trên riêng của mình. Nếu không, những ý tới. oh chờ đợi, tôi phải ném trong cụm từ bắt tôi ... "Tất cả sẽ được tiết lộ ..". Có, bây giờ tôi cảm thấy tốt hơn. Nhưng Cảm ơn tất cả các bạn rất nhiều cho các ý kiến của bạn tuyệt vời, tuyệt vời của nó có tất cả các thông tin phản hồi này. Các bạn thật là tuyệt vời. Và tôi hy vọng tất cả các bạn thưởng thức chương này cũng được, tôi phải thừa nhận hai cuối cùng là yêu thích của tôi cho đến nay. Vâng, cho đến khi chương chín người bạn của tôi, thưởng thức những câu chuyện, Lanindur Du'Undarian



































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: