Weed agonized over discovering a method to destroy walls.“There’s a lo dịch - Weed agonized over discovering a method to destroy walls.“There’s a lo Việt làm thế nào để nói

Weed agonized over discovering a me

Weed agonized over discovering a method to destroy walls.

“There’s a long way to go before the fortress walls collapse, so we can capture it.”

As a blacksmith, he could create siege weapons. However, his proficiency to do so was still severely low.

“I don’t know how many siege weapons I’d have to make before I can get a useful one, either…”

If it requires as much weapon production proficiency as making a Great-Sword, it would take several long weeks! Material supply was also a problem, and the alliance tribes might try to return to their tribes again.

“Well, it’s not like I really have the confidence to beat the Embinyu Church’s Knights and Priests even when the walls fall down.”

Weed’s mind was eased. Since the solution wasn’t in siege weapon production, he had completely given up on it.

“A normal siege battle won’t do. Of course there isn’t an answer.”

No one would dare to attack the high, thick walls of the fortress when the people inside were well prepared to defend them.

The alliance tribes were outnumbered and at a disadvantaged when it comes to a group battle. The greatest roles the individuals could play were only in dogfights and hunting.

Weed had used his Tailoring and Blacksmithing skills to touch their gear up a bit, but with the alliance tribes’ fundamentally crappy armor, most of them would die from a concentrated attack even before they climbed the walls.

“Should I have listened to Smith’s advice and brought another person with me?”

But Weed shook his head. It was too late to regret it, and he couldn’t go back, either. Even if Pale, Zephyr, or SwordNoob were to come, the situation probably wouldn’t change much. Having personally experienced the enemy’s strength, it seems like the quest success would, at the very least, take a combat profession in the mid level 500s. It would take a force capable of destroying the gates with a sword blow or highly destructive skill, capable of subduing the Embinyu Church’s Priests with an ambush!

As a Knight, he could command the alliance tribes by demonstrating the peak of his Leadership. Although the tribes have gathered, they were merely rag-tag troops, but he made the alliance tribes fight past their limits with his Leadership and Charisma. Even if the alliance tribes took a lot of damage, he had to bring out their maximum potential to use them and look for an opportunity.

It could become a mighty victory worthy of being left in the Versailles Continent’s history.

Weed didn’t rate his own ability to command very highly.

“I only won the wars I could win.”

He didn’t have a scrap of desire to fight a battle with only a tiny chance of victory with the alliance tribes. Overcoming the quality and quantity of his troops, the terrain, and the state of their equipment wasn’t as easy as it sounded.

There was also a limit to granting life, a Sculptor’s advantage. He’d want to give it a go if he just had 100 sculpted lifeforms or so. He’d be able to see a chance of victory, too. But if he did that, Weed’s level would fall by at least 160.

“Even if I succeeded the quest, there’d be nothing left.”

At best, the life-granted sculptures would die brutally in the siege war.

If he successfully completed the quest but over half of his sculptures died, it would be a tremendous loss! He’d also have to start again from the beginning with a level below 200. Even if the quest succeeded, there’d be nothing left.

“This is what they call an unprofitable business.”

Weed decided to return to the basics and construct his plan again. Before starting the battle, he had to nitpick on many variables and choose a battlefield favorable for his forces. For now, Weed logged out for the first time in a long while to rest.

* * *

“Is this the library?”

Lee Hyun sought out the library for the first time since his admission into Korea University. He had neglected it until now because there weren’t any comic books at the university library.

“Though it was my dream ever since I was young.”

Reading comic books and making ramen to eat when he was hungry — it was a happy fantasy he’d wished for in his middle and high school days.

He was also a reader who diligently read the daily published comics while delivering newspapers.

“For a library to not have comic books, this school is truly rotten!”

Lee Hyun criticized the school library’s policies without reserve. Many other libraries collected comic books, but Korea University hadn’t put comic books out on their shelves yet.

The generous scholarships, study-abroad benefits, large state-of-the-art classrooms, and research facilities the school arranged to provide for the studying students were not subjected to his consideration.

“Seems like a backwards school if it lacks comic books. Rotten, it’s rotten. Where are they using all the tuition fees?”

The number of novels, economic books, dissertations, history books, and books about art was enormous. The whole building was a library.

“Hello, oppa.”
“You came, hyung?”

His classmates from the Virtual Reality Department recognized Lee Hyun and greeted him quietly. It seemed they were studying in groups of twos and threes in the library study rooms.

“Ah, yeah.” Lee Hyun simply nodded his head lightly.

It was the most important thing he had to watch out for while attending university.

‘I absolutely must not get close to those who are younger than me.’

If he became a senior, he would treat his juniors like robbers, because they’d have the impudence to chase him around asking to be treated to a free meal!

In Lee Hyun’s case, he’d already been asked a few times by other students to buy them food, since he was older than his classmates.

“I have to consider my health. I pack and bring my own lunch from home.”

He narrowly averted the crisis.

The views of the students had changed now.

‘A family man oppa who thinks of his health.’
‘He’ll never buy us a meal.’

Nevertheless, Lee Hyun was always careful. He didn’t know when someone would ask to be treated a meal. They could also ask for something to drink at the cafe or a snack at the cafeteria.

‘This damn school, is it some kind of a restaurant? Why’s there so much to eat?’

It was so bad he had to avoid the vending machines, located in every building.

“Did you come to study?”
“No. I came to read books,” Lee Hyun replied as he lightly walked forward.

“Hyung, literature novels are on the 2nd floor.”
“I didn’t come to read a novel. There are just a few things I want to look for.”

“What did you come here to find?”
“Strategy, tactics, warfare. Y’know where they are?”

“They’re on the 7th floor, but…”
“Mm. Thanks for telling me.”

Lee Hyun pressed the button for the 7th floor in the elevator.

The 7th floor held Eastern Philosophy, history books, and other old related books, so students didn’t frequently visit it.

After Lee Hyun went into the elevator, the students whispered to each other.

“He must’ve been pretty interested in Eastern Philosophy.”
“Though he’s usually not talkative at all… his level is really high.”
“He must have depth to him somewhere, and many good points to have even dated such pretty unnis.”

Since Lee Hyun had a date with both Seoyoon and Jung Hyo Rin during the school festival, he had become a famous figure.

Rather than jealousy, many men had endless respect for him, and for women, he became a mysterious man concealing a host of charms.

“But he must be pretty good at Chinese, too.”
“Huh?”

“I’ve gone to the 7th floor out of boredom before, but most of the books on the shelves were untranslated originals.”

* * *

“Holy sh—!” Lee Hyun hurled out a swear.

“Why they hell would they have foreign books in Korea? It should be published once it’s all translated!”

He couldn’t make heads or tails of it.

About half of the shelves were filled with foreign books, and the rest were Korean, but written with many ancient Korean characters. Since they weren’t written out in modern Korean, they were extremely difficult to read.

“I have to find a book on strategy…”

The books Lee Hyun was looking for happened to be rare and weren’t well translated. As he rummaged through the bookshelves, of course it was difficult to understand. Despite seeing the titles, he couldn’t find what he was searching for.

“Most bookstores order by title, but why is it so hard to find stuff in a library?”

It would actually be easier to find the strategy text Lee Hyun wanted in the novels section. Books such as «The Art of War», «Admiral Yi’s Tactics», and «Wuzi» had been published as novels. With the Korean explanations, they were easy to understand and even had illustrations.

However, trying to find the book he wanted in the untranslated, original-lined shelves of the Eastern Philosophy section was hell.

“I need to find a strategy or tactic that can be used against the Embinyu Church to win.”

It was obvious why Lee Hyun spent his precious time to come to the library. It was difficult to strengthen the might of his troops. He had to utilize his current force to the fullest. If strategy and tactics shone through, he needed plans at a high enough caliber that extraordinary generals might attempt them.

“I have to find a strategy like that…”

No matter how much he looked at the strategy texts, simply reading them was impossible.

The strategy texts he managed to find in modern Korean had phrases such as this—

— Know thyself and know thy enemy and you will be ever-victorious.

If you compared Lee Hyun’s Weed and the alliance tribes with the Embinyu Church’s forces, it was really too much.

“Ever-victorious, as if… looks like the quest is gonna fail.” Lee Hyun grumbled as he looked for other books.

As he was doing so, he spotted a novel on the shelf.

«Romance of the Three Kingdoms»!

Apparently, someone had read it and then left it on a random shelf.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Cỏ dại agonized trên phát hiện ra một phương pháp để phá hủy bức tường."Đó là một chặng đường dài để đi trước khi các bức tường pháo đài sụp đổ, do đó, chúng tôi có thể nắm bắt nó."Là một thợ rèn, ông có thể tạo ra vũ khí bao vây. Tuy nhiên, trình độ của mình để làm như vậy là vẫn còn nghiêm trọng thấp."Tôi không biết bao nhiêu vũ khí bao vây tôi sẽ phải thực hiện trước khi tôi có thể nhận được một hữu ích nhất, hoặc là..."Nếu nó đòi hỏi nhiều trình độ sản xuất vũ khí như làm cho một thanh kiếm lớn, nó sẽ mất một số dài vài tuần! Cung cấp vật liệu cũng là một vấn đề, và các bộ lạc liên minh có thể cố gắng để trở về bộ lạc của họ một lần nữa."Vâng, đó là không giống như tôi thực sự có sự tự tin để đánh bại các hiệp sĩ của giáo hội Embinyu và linh mục ngay cả khi các bức tường sụp đổ xuống."Tâm trí của cỏ dại đã được nới lỏng. Kể từ khi các giải pháp không phải là trong cuộc bao vây vũ khí sản xuất, ông hoàn toàn đã đưa lên trên nó."Một trận chiến bình thường bao vây sẽ không làm. Tất nhiên không có một câu trả lời."Không ai dám tấn công các bức tường cao, dày của pháo đài khi những người bên trong đã được chuẩn bị tốt để bảo vệ chúng.Các bộ lạc liên minh được ít hơn và theo một hoàn cảnh khó khăn khi nói đến một trận chiến nhóm. Các vai trò lớn nhất các cá nhân có thể chơi chỉ trong dogfights và săn bắn.Cỏ dại đã sử dụng kỹ năng của mình Tailoring và Blacksmithing để chạm vào bánh của họ lên bộ lạc trong một chút, nhưng với liên minh về cơ bản crappy giáp, hầu hết trong số họ sẽ chết từ một cuộc tấn công tập trung ngay cả trước khi chúng leo tường."Nên tôi đã lắng nghe lời khuyên của Smith và đưa một người khác với tôi?"Nhưng Weed lắc đầu. Nó là quá muộn để hối tiếc nó, và ông không thể đi trở lại, hoặc là. Ngay cả khi nhạt, Zephyr, hoặc SwordNoob là để có, tình hình có thể sẽ không thay đổi nhiều. Cá nhân có kinh nghiệm sức mạnh của đối phương, nó có vẻ như sự thành công nhiệm vụ nào, ít nhất, có một nghề nghiệp chiến đấu ở mức giữa 500s. Nó sẽ có một lực lượng có khả năng phá hủy các cửa với một thanh kiếm thổi hoặc kỹ năng cao phá hoại, có khả năng điều phục linh mục của giáo hội Embinyu với một cuộc phục kích!Như một hiệp sĩ, ông có thể chỉ huy bộ lạc liên minh bởi hiện mức độ đỉnh cao của lãnh đạo của ông. Mặc dù các bộ lạc đã tập hợp, họ đã là chỉ đơn thuần là rag-tag quân đội, nhưng ông đã thực hiện các bộ lạc liên minh chiến đấu qua giới hạn của họ với lãnh đạo và uy tín của mình. Ngay cả khi các bộ lạc liên minh đã rất nhiều thiệt hại, ông đã phải đưa ra tối đa tiềm năng của họ để sử dụng chúng và tìm kiếm một cơ hội.Nó có thể trở thành một chiến thắng vĩ đại xứng đáng bị bỏ lại trong lịch sử lục địa Versailles.Cỏ dại đã không đánh giá khả năng của mình để chỉ huy rất cao."Tôi chỉ thắng cuộc chiến tranh tôi có thể giành chiến thắng."Ông không có một phế liệu của mong muốn chiến đấu một trận chiến với chỉ là một cơ hội nhỏ của chiến thắng với các bộ lạc liên minh. Khắc phục các chất lượng và số lượng của quân đội của mình, địa hình, và nhà nước của thiết bị của họ không phải là dễ dàng như nó có vẻ.Cũng là một giới hạn để cho phép cuộc sống, lợi thế của nhà điêu khắc. Ông muốn cung cấp cho nó một đi nếu ông chỉ có 100 điêu khắc lifeforms hoặc lâu hơn. Ông sẽ có thể nhìn thấy một cơ hội của chiến thắng, quá. Nhưng nếu ông đã làm điều đó, mức độ của cỏ dại sẽ giảm ít 160."Ngay cả khi tôi đã thành công các nhiệm vụ, không có gì còn lại."Tốt nhất, các tác phẩm điêu khắc của cuộc sống-cấp sẽ chết dã man trong cuộc bao vây.Nếu ông thành công hoàn thành quest, nhưng hơn một nửa số tác phẩm điêu khắc của ông qua đời, nó sẽ là một mất mát to lớn! Ông cũng sẽ phải bắt đầu lại từ đầu với một mức độ dưới 200. Ngay cả khi các nhiệm vụ đã thành công, sẽ có không có gì trái."Đây là những gì họ gọi là một doanh nghiệp không có lợi."Cỏ dại đã quyết định trở về những điều cơ bản và xây dựng kế hoạch của mình một lần nữa. Trước khi bắt đầu trận đánh, ông đã phải nitpick trên nhiều biến và chọn một chiến trường thuận lợi cho lực lượng của mình. Để bây giờ, cỏ dại đã đăng xuất lần đầu tiên trong một thời gian dài nghỉ ngơi.* * *"Đây có phải là thư viện?"Lee Hyun tìm ra thư viện cho lần đầu tiên kể từ khi ông nhập học vào trường đại học Hàn Quốc. Ông đã bỏ rơi nó cho đến bây giờ, bởi vì không có bất kỳ cuốn sách truyện tranh tại thư viện đại học."Mặc dù đó là ước mơ của tôi kể từ khi tôi còn trẻ."Đọc truyện tranh và làm ramen ăn khi ông được đói — nó là một fantasy hạnh phúc anh có muốn nhất trong ngày của mình trung học và cao.Ông cũng là một độc giả những người siêng năng đọc truyện tranh xuất bản hàng ngày trong khi cung cấp Nhật báo."Đối với một thư viện không có sách truyện tranh, trường này là thật sự thối!"Lee Hyun chỉ trích chính sách của thư viện trường học mà không có dự trữ. Nhiều các thư viện khác thu thập sách truyện tranh, nhưng đại học Hàn Quốc đã không đưa sách truyện tranh ra trên kệ của họ được nêu ra.Các học bổng hào phóng, nghiên cứu nước ngoài lợi ích, lớn nhà nước-of-the-art phòng học, và cơ sở nghiên cứu trường sắp xếp để cung cấp cho các sinh viên nghiên cứu đã không phải chịu để xem xét của mình."Có vẻ như một trường học về phía sau nếu nó thiếu sách truyện tranh. Thối, nó là thối. Nơi họ sử dụng tất cả các học phí?"Số tiểu thuyết, sách kinh tế, luận văn, sách lịch sử, và các cuốn sách về nghệ thuật là rất lớn. Việc xây dựng toàn bộ là một thư viện."Xin chào, oppa.""Bạn đến, hyung?"Bạn học của mình từ bộ phận thực tế ảo công nhận Lee Hyun và chào đón anh ta lặng lẽ. Dường như họ đã học tập trong các nhóm của twos và chia thành ba trong thư viện nghiên cứu phòng."Ah, có." Lee Hyun chỉ cần gật đầu đầu nhẹ.Đó là điều quan trọng nhất mà ông đã để xem ra cho trong khi theo học đại học.'Tôi hoàn toàn phải không nhận được gần với những người trẻ hơn tôi.'Nếu ông trở thành một cấp cao, ông sẽ xử lý của ông thiếu nhi như cướp, bởi vì họ sẽ có Suleiman để đuổi theo ông xung quanh thành phố yêu cầu để được điều trị để một bữa ăn miễn phí!Trong trường hợp của Lee Hyun, ông đã được đề nghị một vài lần bởi các sinh viên khác để mua cho họ thức ăn, kể từ khi ông đã lớn tuổi hơn bạn học của mình.“I have to consider my health. I pack and bring my own lunch from home.”He narrowly averted the crisis.The views of the students had changed now.‘A family man oppa who thinks of his health.’‘He’ll never buy us a meal.’Nevertheless, Lee Hyun was always careful. He didn’t know when someone would ask to be treated a meal. They could also ask for something to drink at the cafe or a snack at the cafeteria.‘This damn school, is it some kind of a restaurant? Why’s there so much to eat?’It was so bad he had to avoid the vending machines, located in every building.“Did you come to study?”“No. I came to read books,” Lee Hyun replied as he lightly walked forward.“Hyung, literature novels are on the 2nd floor.”“I didn’t come to read a novel. There are just a few things I want to look for.”“What did you come here to find?”“Strategy, tactics, warfare. Y’know where they are?”“They’re on the 7th floor, but…”“Mm. Thanks for telling me.”Lee Hyun pressed the button for the 7th floor in the elevator.The 7th floor held Eastern Philosophy, history books, and other old related books, so students didn’t frequently visit it.After Lee Hyun went into the elevator, the students whispered to each other.“He must’ve been pretty interested in Eastern Philosophy.”“Though he’s usually not talkative at all… his level is really high.”“He must have depth to him somewhere, and many good points to have even dated such pretty unnis.”Kể từ khi Lee Hyun đã có một ngày với cả hai Seoyoon và Jung Hyo Rin trong hội trường, ông đã trở thành một nhân vật nổi tiếng.Thay vì ganh tỵ, nhiều người đàn ông có sự tôn trọng bất tận cho anh ta, và cho phụ nữ, ông trở thành một người đàn ông bí ẩn che giấu một máy chủ của sự quyến rũ."Nhưng ông phải khá tốt ở Trung Quốc, quá.""Hả?""Tôi đã đi đến tầng 7 ra khỏi nhàm chán trước khi, nhưng hầu hết các cuốn sách trên các kệ là phải bản gốc."* * *"Holy sh-!" Lee Hyun hurled ra một swear."Lý do tại sao họ địa ngục nào họ có nước ngoài cuốn sách ở Hàn Quốc? Nó cần phải được công bố sau khi tất cả được dịch nó!"Ông không thể làm cho người đứng đầu hoặc đuôi của nó.Khoảng một nửa các kệ được đầy với nước ngoài sách, và phần còn lại là Triều tiên, nhưng viết với nhiều nhân vật cổ Triều tiên. Kể từ khi họ không viết ra ở Triều tiên hiện đại, họ là vô cùng khó khăn để đọc."Tôi đã tìm thấy một cuốn sách về chiến lược..."Sách Lee Hyun đang tìm kiếm đã xảy ra để được hiếm và không tốt dịch. Như ông rummaged thông qua các kệ sách, tất nhiên nó là khó hiểu. Mặc dù nhìn thấy các tiêu đề, ông không thể tìm thấy những gì ông đã tìm kiếm."Hầu hết nhà sách sắp xếp theo tiêu đề, nhưng tại sao là nó khó khăn như vậy để tìm công cụ trong một thư viện?"Nó thực sự sẽ dễ dàng hơn để tìm văn bản chiến lược Lee Hyun muốn trong phần tiểu thuyết. Cuốn sách như «The Art of War», «Đô đốc Yi của chiến thuật», và «Wuzi» đã được xuất bản thành tiểu thuyết. Với lời giải thích của Hàn Quốc, họ được dễ dàng để hiểu và thậm chí đã có minh họa.Tuy nhiên, cố gắng để tìm thấy cuốn sách ông muốn có trong các phải, những bản gốc kệ của phần đông triết lý là địa ngục."Tôi cần phải tìm một chiến lược hoặc chiến thuật có thể được sử dụng chống lại nhà thờ Embinyu để giành chiến thắng."Nó đã được rõ ràng lý do tại sao Lee Hyun dành thời gian quý báu của mình để đi đến thư viện. Nó đã được khó khăn để tăng cường sức mạnh của quân đội của mình. Ông đã phải sử dụng lực lượng hiện tại của mình với đầy đủ. Nếu chiến lược và chiến thuật chiếu qua, ông cần thiết kế hoạch tại một tầm cỡ đủ cao bất thường tướng có thể cố gắng chúng."Tôi đã tìm thấy một chiến lược như vậy..."Không có vấn đề bao nhiêu ông đã xem xét các chiến lược văn bản, chỉ đơn giản là đọc chúng là không thể.Văn bản chiến lược ông quản lý để tìm tiếng Hàn hiện đại này có các cụm từ như thế này--Biết thyself và biết ngươi đối phương và bạn sẽ có chiến thắng bao giờ.Nếu bạn so sánh Lee Hyun cỏ dại và các bộ lạc liên minh với lực lượng của giáo hội Embinyu, nó đã thực sự quá nhiều."Bao giờ-chiến thắng, như nếu... hình như các nhiệm vụ sẽ thất bại." Lee Hyun grumbled khi ông nhìn cho cuốn sách khác.Như ông đã làm như vậy, ông đã phát hiện một cuốn tiểu thuyết trên kệ.«Lãng mạn của Tam Quốc»!Rõ ràng, ai đó đã đọc nó và sau đó để lại nó trên một kệ ngẫu nhiên.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Weed vất vả về khám phá ra một phương pháp để tiêu diệt các bức tường. "Có một chặng đường dài để đi trước khi sự sụp đổ bức tường pháo đài, vì vậy chúng ta có thể nắm bắt nó." Là một người thợ rèn, ông có thể tạo vũ khí bao vây. Tuy nhiên, khả năng của mình để làm như vậy vẫn còn thấp nghiêm trọng. "Tôi không biết có bao nhiêu vũ khí bao vây tôi phải làm trước khi tôi có thể nhận được một trong những hữu ích, hoặc là ..." Nếu nó đòi hỏi càng nhiều vũ khí thành thạo sản xuất như làm một Đại-Sword, nó sẽ mất vài tuần dài! Cung cấp vật liệu cũng là một vấn đề, ​​và các bộ lạc liên minh có thể cố gắng để trở về bộ tộc của mình một lần nữa. "Vâng, nó không giống như tôi thực sự có sự tự tin để đánh bại Knights và Linh Mục của Giáo Hội Công Embinyu ngay cả khi các bức tường rơi xuống." Tâm Weed là nới lỏng. Kể từ khi giải pháp đã không sản xuất vũ khí bao vây, anh đã hoàn toàn từ bỏ nó. "Một trận chiến bao vây bình thường sẽ không làm. Tất nhiên đó không phải là một câu trả lời. "Không ai dám tấn công cao, tường dày của pháo đài khi người bên trong đã được chuẩn bị tốt để bảo vệ họ. Các bộ tộc liên minh đã đông hơn và ở một hoàn cảnh khó khăn khi nói đến một nhóm trận chiến. Vai trò lớn nhất của các cá nhân có thể chơi chỉ trong trận không chiến và săn bắn. Weed đã sử dụng các kỹ năng may và rèn của ông chạm vào thiết bị của họ lên một chút, nhưng với áo giáp cơ bản crappy các bộ lạc liên minh, hầu hết trong số họ sẽ chết vì một cuộc tấn công tập trung thậm chí trước khi họ leo lên các bức tường. "Tôi có nên nghe theo lời khuyên của Smith và mang lại cho người khác với tôi?" Nhưng Weed lắc đầu. Nó đã quá muộn để hối tiếc, và anh không thể quay trở lại, một trong hai. Thậm chí nếu nhạt, Zephyr, hoặc SwordNoob tôi đến, tình hình có thể sẽ không thay đổi nhiều. Sau khi bản thân trải qua sức mạnh của đối phương, nó có vẻ như sự thành quest sẽ, ít nhất, có một nghề nghiệp chiến đấu trong 500s trung cấp. Nó sẽ có một lực lượng có khả năng phá hủy các cửa bằng một cú đánh kiếm hay kỹ năng phá hoại, có khả năng chinh phục các linh mục của Giáo hội Embinyu với một cuộc phục kích! Như một hiệp sĩ, anh có thể ra lệnh cho các bộ lạc liên minh bằng cách chứng minh đỉnh cao của sự lãnh đạo của ông. Mặc dù các bộ lạc đã tập hợp, họ chỉ đơn thuần là quân rag-tag, nhưng ông đã làm các bộ lạc liên minh chiến đấu qua giới hạn của họ với lãnh đạo và uy tín của mình. Ngay cả khi các bộ lạc liên minh mất rất nhiều thiệt hại, ông đã phải đưa ra tối đa tiềm năng của họ để sử dụng chúng và tìm kiếm một cơ hội. Nó có thể trở thành một chiến thắng vĩ đại xứng đáng bị bỏ lại trong lịch sử Versailles Continent của. Weed không đánh giá mình khả năng riêng để chỉ huy rất cao. "Tôi chỉ thắng các cuộc chiến tranh tôi có thể giành chiến thắng." Anh ta không có một mảnh mong muốn chiến đấu một trận chiến với chỉ một cơ hội nhỏ của chiến thắng với các bộ lạc liên minh. Vượt qua chất lượng và số lượng của quân đội của mình, địa hình và trạng thái của các thiết bị của họ không phải là dễ dàng như nó có vẻ. Ngoài ra còn có một giới hạn để cấp cuộc sống, lợi thế của một nhà điêu khắc. Ông muốn để cho nó một đi nếu ông chỉ có 100 những dạng sống điêu khắc hay như vậy. Anh ấy có thể nhìn thấy một cơ hội chiến thắng, quá. Nhưng nếu anh ta đã làm điều đó, mức Weed của sẽ giảm ít nhất là 160. "Ngay cả khi tôi đã thành công các nhiệm vụ, thì sẽ không còn gì." Tốt nhất, các tác phẩm điêu khắc sống cấp sẽ chết dã man trong chiến tranh bao vây. Nếu anh thành công hoàn thành nhiệm vụ nhưng hơn một nửa số tác phẩm điêu khắc của mình đã chết, nó sẽ là một mất mát to lớn! Ông cũng sẽ phải bắt đầu lại từ đầu với mức dưới 200. Ngay cả khi tìm kiếm thành công, có muốn được còn gì. "Đây là những gì họ gọi là kinh doanh thua lỗ." Weed quyết định trở lại những điều cơ bản và xây dựng kế hoạch của mình một lần nữa. Trước khi bắt đầu trận chiến, ông đã phải cần đánh vào nhiều yếu tố và chọn một chiến trường thuận lợi cho các lực lượng của ông. Để bây giờ, Weed đăng xuất lần đầu tiên trong một thời gian dài để nghỉ ngơi. * * * "Đây có phải là thư viện?" Lee Hyun đã tìm ra các thư viện cho lần đầu tiên kể từ khi nhập học của ông vào Đại học Hàn Quốc. Ông đã bỏ quên nó cho đến bây giờ bởi vì đã không có bất kỳ cuốn sách truyện tranh tại các thư viện đại học. "Mặc dù đó là ước mơ của tôi từ khi tôi còn trẻ." Đọc truyện tranh và làm ramen ăn khi thấy đói - đó là một hình ảnh hạnh phúc anh ao ước ở giữa và trung học của mình ngày. Ông cũng là một người đọc người siêng năng đọc các truyện tranh được xuất bản hàng ngày trong khi đi giao báo. "Đối với một thư viện không có sách truyện tranh, ngôi trường này thực sự là thối!" Lee Hyun chỉ trích chính sách của thư viện trường học mà không có dự trữ. Nhiều thư viện khác thu thập truyện tranh, nhưng Đại học Hàn Quốc đã không đưa truyện tranh trên kệ của mình chưa. Các học bổng hào phóng, học tập tại nước ngoài lợi ích, nhà nước-of-the-nghệ thuật phòng học lớn, và các cơ sở nghiên cứu các trường sắp xếp để cung cấp cho sinh viên theo học được không phải chịu sự xem xét của mình. "Có vẻ như một trường học phía sau nếu nó thiếu truyện tranh. Thối, nó thối. Trường hợp được họ sử dụng tất cả các học phí? "Số lượng các tiểu thuyết, sách kinh tế, luận văn, sách lịch sử, và sách về nghệ thuật là rất lớn. Toàn bộ tòa nhà là một thư viện. "Xin chào, oppa." "Cậu đến, hyung?" Bạn cùng lớp của ông từ Sở thực tế ảo công nhận Lee Hyun và chào đón anh lặng lẽ. Dường như họ đã nghiên cứu trong nhóm của twos và threes trong các phòng nghiên cứu thư viện. "Ah, vâng." Lee Hyun chỉ đơn giản gật đầu nhẹ. Đó là điều quan trọng nhất mà ông đã phải xem ra cho trong khi học đại học. "Tôi hoàn toàn không phải có được gần gũi với những người trẻ hơn tôi. "Nếu ông trở thành một tiền bối, anh sẽ đối xử với đàn em của mình như kẻ cướp, bởi vì họ sẽ có những lời nói vô liêm sĩ để đuổi theo ông xung quanh yêu cầu để được điều trị cho một bữa ăn miễn phí! Trong Lee Hyun của trường hợp, anh đã được hỏi một vài lần bởi các sinh viên khác để mua cho họ thực phẩm, kể từ khi ông đã lớn tuổi hơn các bạn cùng lớp của mình. "Tôi phải xem xét sức khỏe của tôi. Tôi đóng gói và mang bữa ăn trưa của riêng tôi từ nhà. "Ông suýt ngăn chặn cuộc khủng hoảng. Những quan điểm của các sinh viên đã thay đổi ngay bây giờ." Một người đàn ông trong gia đình oppa nghĩ về sức khỏe của ông. '' Anh ấy sẽ không bao giờ mua cho chúng tôi một bữa ăn. "Tuy nhiên , Lee Hyun đã luôn thận trọng. Anh không biết khi có ai đó sẽ yêu cầu được điều trị một bữa ăn. Họ cũng có thể yêu cầu một cái gì đó để uống tại quán cà phê hoặc ăn nhẹ tại quán cà phê. 'Học chết tiệt này, nó là một số loại của một nhà hàng? Tại sao là có quá nhiều thứ để ăn? "Nó quá xấu anh phải tránh các máy bán hàng tự động, đặt tại mỗi tòa nhà." Anh đã đến học? "" Không. Tôi đến để đọc sách, "Lee Hyun trả lời khi anh nhẹ nhàng bước về phía trước." Hyung, tiểu thuyết văn học là trên tầng 2. "" Tôi đến không phải để đọc một cuốn tiểu thuyết. Không chỉ là một vài điều tôi muốn tìm kiếm. "" Những gì bạn đã đến đây để tìm? "" Chiến lược, chiến thuật, chiến tranh. Cậu biết đấy họ đang ở đâu? "" Họ đang ở trên tầng 7, nhưng ... "" Mm. Cảm ơn đã cho tôi biết. "Lee Hyun nhấn nút cho tầng 7 trong thang máy. Các tầng 7 tổ chức Đông Triết học, sách lịch sử, và sách liên quan cũ khác, vì vậy sinh viên không thường xuyên truy cập vào nó. Sau khi Lee Hyun đã đi vào thang máy, các sinh viên thì thầm với nhau. "Ông hẳn phải là khá quan tâm trong triết học phương Đông." "Mặc dù anh ấy thường không nói nhiều ở tất cả các cấp độ của mình ... thực sự là cao." "Anh phải có chiều sâu cho anh ta ở đâu đó, và nhiều người tốt điểm đã thậm chí ngày unnis đẹp như vậy. "Kể từ khi Lee Hyun đã có một ngày với cả Seoyoon và Jung Hyo Rin trong lễ hội trường, ông đã trở thành một nhân vật nổi tiếng. Thay vì ghen tuông, nhiều người đàn ông rất kính trọng vô tận cho anh ta, và cho phụ nữ , ông trở thành một người đàn ông bí ẩn che giấu một máy chủ của sự quyến rũ. "Nhưng ông phải được khá tốt tại Trung Quốc, quá." "Huh?" "Tôi đã đi đến tầng thứ 7 trong sự nhàm chán trước, nhưng hầu hết các cuốn sách về kệ là bản gốc chưa được dịch. "* * *" Thánh sh-! "Lee Hyun ném ra một thề." Tại sao họ địa ngục họ sẽ có những cuốn sách nước ngoài tại Hàn Quốc? Nó sẽ được công bố khi nó tất cả các dịch! "Anh không thể làm cho người đứng đầu hoặc đuôi của nó. Khoảng một nửa các kệ đã được lấp đầy với sách nước ngoài, và phần còn lại là người Hàn Quốc, nhưng được viết với nhiều nhân vật Hàn Quốc cổ đại. Vì họ đã không được viết ra ở Hàn Quốc hiện đại, họ là vô cùng khó khăn để đọc. "Tôi phải tìm một cuốn sách về chiến lược ..." Những cuốn sách Lee Hyun đã được tìm kiếm đã xảy ra rất hiếm và không được tốt dịch. Như ông lục lọi tủ sách, dĩ nhiên là khó hiểu. Mặc dù nhìn thấy những danh hiệu, ông không thể tìm thấy những gì anh đang tìm kiếm. "Hầu hết các nhà sách đặt hàng theo tiêu đề, nhưng tại sao nó như vậy khó có thể tìm thấy công cụ trong một thư viện?" Nó thực sự sẽ dễ dàng hơn để tìm thấy văn bản chiến lược Lee Hyun muốn trong phần tiểu thuyết. Quyển sách như «The Art of War», «Tactics Đô đốc Yi của», và «Wuzi» đã được công bố như tiểu thuyết. Với những lời giải thích của Hàn Quốc, họ đã dễ dàng để hiểu và thậm chí đã có hình ảnh minh họa. Tuy nhiên, cố gắng để tìm thấy những cuốn sách mà ông muốn có trong các phiên dịch, kệ gốc lót của phần Triết học phương Đông là địa ngục. "Tôi cần phải tìm một chiến lược hay chiến thuật mà có thể được sử dụng chống lại Giáo Hội Embinyu để giành chiến thắng. "Đó là lý do tại sao Lee Hyun rõ ràng đã dành thời gian quý báu của mình để đi đến thư viện. Đó là khó khăn để tăng cường sức mạnh của quân đội của mình. Ông đã phải sử dụng lực lượng hiện tại của mình với đầy đủ. Nếu chiến lược và chiến thuật tỏa sáng, anh cần kế hoạch ở một tầm cỡ đủ cao mà tướng phi thường có thể cố gắng cho họ. "Tôi phải tìm một chiến lược như thế ..." Không có vấn đề anh nhìn bao nhiêu tại các văn bản chiến lược, chỉ đơn giản là đọc chúng là không thể. Các văn bản chiến lược, ông quản lý để tìm thấy ở Hàn Quốc hiện đại đã có những cụm từ như this- -. tự biết mình và biết kẻ thù của Chúa và bạn sẽ luôn chiến thắng Nếu bạn so Weed của Lee Hyun và các bộ lạc liên minh với các lực lượng của Giáo hội Embinyu, nó đã thực sự quá nhiều. "Ever-chiến thắng, như thể ... trông giống như các quest là sẽ thất bại." Lee Hyun càu nhàu khi anh nhìn cho cuốn sách khác. Như ông đã làm như vậy, anh phát hiện ra một cuốn tiểu thuyết trên kệ. «Romance of the Three Kingdoms »! Rõ ràng, ai đó đã đọc nó và sau đó để lại nó trên một kệ ngẫu nhiên.










































































































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: