Mặc dù vai trò chuyên môn đã được một xu hướng trong việc ra quyết định của người tiêu dùng của các cặp vợ chồng trong quá khứ, xu hướng này đang bắt đầu thay đổi. Các cặp vợ chồng đang ngày càng trở nên giống như các cặp vợ chồng sống chung trong ý nghĩa rằng các quyết định, hơn đang được thực hiện. Ợ và Willis (2002) báo cáo rằng quyết định mua hàng hộ gia đình cho các mặt hàng như ô tô, ti vi, và lập kế hoạch tài chính được chuyển từ chủ yếu là nam giới thống trị quyết định để quyết định chung. Khu vực ra quyết định hộ gia đình đã được một lần thống trị bởi một giới tính cũng được trở nên nhiều chịu ảnh hưởng của giới tính ngược lại. Ví dụ, Zinn cho thấy trong số 80 phần trăm đàn ông mua 25 phần trăm cửa hàng tạp hóa gia đình, trong khi phụ nữ được tham gia một phần lớn hơn trong việc mua bảo hiểm, ô tô, dịch vụ tài chính (Zinn như trích dẫn của ợ và Willis, 2002). Mặc dù cách người đàn ông và phụ nữ mua hàng hộ gia đình ở các cặp vợ chồng đã kết hôn và sống chung cũng tương tự như ngày hôm nay, cả hai cặp vợ chồng vẫn có sự khác biệt trong cách nhất định. Ví dụ, Smock (2000) đã không xem xét chung sống như một cái gì đó tương tự như kết hôn, nhưng là cái gì đó là một thay thế cho là duy nhất. Nếu nhìn vào sở hữu nhà, chỉ có 33 phần trăm đàn ông độc thân và sống chung sở hữu nhà so với 80 phần trăm đàn ông đã lập gia đình. Việc lập kế hoạch mua nhà có nguồn lực tài chính lớn và lập kế hoạch. Tính chất tạm thời chung sống làm cho nó thực tế hơn cho các cặp vợ chồng để mua một cái gì đó vĩnh viễn như một
đang được dịch, vui lòng đợi..